Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 314 : Anh Càn, em có thể theo đuổi anh được không
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday
Nam Tầm cố nén xúc động muốn bịt miệng nam thần, khiêm tốn thỉnh giáo: "Anh Càn, vậy anh nói cái này khó ở đâu?"
Âu Càn không trả lời trực tiếp. Anh nhìn chằm chằm Nam Tầm, đột nhiên tò mò hỏi cô: "Đan Tiểu Thủy, trước đây em từng có bạn trai chưa?"
Nam Tầm ngốc một hồi mới đáp không có. Ngay sau đó cô lại hỏi một câu: "Bạn trai trong tưởng tượng có tính không ạ?"
Âu Càn ngẩn ra, dường như không ngờ được sẽ nghe đáp án như thế từ miệng đối phương.
"Ha ha, em thật đáng yêu." Anh bật cười khẽ, trong mắt cũng lướt qua ý cười sung sướng.
Cười xong, Âu Càn tiếp tục vào chuyện chính: "Đan Tiểu Thủy, nếu em chưa từng có bạn trai, vậy em càng phải chú ý thời cơ."
Nam Tầm mộng bức, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Chú ý thời cơ gì ạ?"
Âu Càn nghiêm trang nói: "Chính thời cơ lúc tay em thăm dò giữa lưng tôi, em phải quan sát vẻ mặt tôi xem khi nào tôi hưng phấn nhất, rồi xuống tay ngay lúc đó."
Nam Tầm:!
Đờ mờ a a a, vậy mà cô lại nghe được chuyện hài thô tục từ miệng nam thần!
Cứ nghiêm trang như vậy đi nói bậy bạ thật sự ổn sao?
"Cái này, cái này, cái này hẳn không cần chú ý nhiều như vậy chứ ạ? Dù sao đến lúc đó lên TV cũng chỉ phát sóng bản cut." Nam Tầm bỗng cà lăm.
Âu Càn hơi nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Làm một diễn viên, em không thể để ý quá nhiều nhân tố bên ngoài, chỉ cần cố hết sức hoàn thiện vai diễn của mình là được. Nếu đến cả bản thân mình còn không mang thái độ nghiêm túc, vậy người xem cũng chỉ nhìn thấy được em hời hợt. Cắt nối biên tập không phải vạn năng, sẽ không thay đổi một diễn viên vô năng thành người tài giỏi được."
Nam Tầm vội gật đầu, hai tay ôm đầu gối, ngoan ngoãn nhận sai: "Anh Càn nói đúng, sau này mỗi một cảnh quay em đều sẽ tận tâm tận lực."
Âu Càn nhàn nhạt "ừ" một tiếng: "Em hiểu là tốt rồi."
***
Đã đến giờ đóng phim, đạo diễn Uông rống một tiếng, tất cả nhân viên công tác lập tức vào vị trí.
Bởi vì phải quay cảnh giường chiếu ái muội trong không gian nhỏ hẹp này, đạo diễn Uông đuổi hết những nhân viên không liên quan, chỉ để lại thợ chỉnh đèn và quay phim.
Lần này dùng ba máy quay. Hai cái để ghi lại biểu cảm của Kỷ Kình và Dương Vũ Nhu, cái còn lại là để khống chế cảnh gần xa.
"Một, hai, ba, action!"
Bóng đêm buông xuống, Kỷ Kình ôm mỹ nhân tuyệt sắc vừa chiếm được trở về tẩm phòng. Dương Vũ Nhu tửu lượng không tốt, trong yến hội lại bị hắn rót một ngụm rượu nên bây giờ gương mặt nhỏ đỏ bừng, ánh mắt mê ly, nàng như vậy càng thêm câu hồn.
Nam nhân tựa hồ đặc biệt thích màu đỏ, trường bào hắn mặc là màu đỏ, màn lụa trong tẩm phòng cũng là màu đỏ. Dương Vũ Nhu vì làm hắn thích cũng mặc một chiếc váy lụa màu đỏ, chỉ cần kéo một cái là rách.
Kỷ Kình trong chuyện này có vẻ thực nho nhã. Hắn ôm Dương Vũ Nhu lên giường, độc tác không nhanh không chậm cởi váy của nữ nhân, để lại mỗi áo yếm cùng quần lót.
Tiếp theo, đặc tả cảnh những ngón tay linh hoạt tháo mở áo yếm. Làn da thiếu nữ từ xương quai xanh trở lên cũng cho đặc tả, khiến người ta cảm giác như thật sự cởi hết. Trên thực tế, cô đã mặc sẵn bó ngực.
Tay nam nhân chống trên đệm giường, ống quay đi xuống chút nữa, đến một nửa lại chuyển đến cảnh khác.
Kết tiếp là hôn môi, nụ hôn của nam nhân tràn đầy khiêu khích. Ở lúc Dương Vũ Lâm đã lâm vào trong đó, hắn ôn nhu mà chiếm hữu nàng.
"Cắt!" Đạo diễn Uông nổi giận gầm lên: "Đan Thủy, cô mẹ nó là người chết à? Âu Càn đều chiếm hữu cô, cô có thể cho chút phản ứng không hả?"
Nam Tầm nghe lời này, trong đầu bỗng ong lên một tiếng.
Gì cũng không nghe thấy, chỉ nghe được mỗi câu, Âu Càn đều chiếm hữu cô.
Tuy biết đạo diễn Uông nói là cảnh Kỷ Kình chiếm hữu Dương Vũ Nhu, nhưng Nam Tầm không hiểu sao vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.