Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 32 : Bị chém một nhát đau phát khóc

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


Nam Tầm vừa liếc thấy cha hờ của nàng, trong lòng lo lắng chạy nhanh đến đón: "Cha, làm sao cha lại đến ---"



Chát!



Nam Tầm còn chưa dứt lời, Túy Ly Khánh Thạch đã tát vào mặt nàng làm nàng ngã lăn ra đất, khóe miệng chảy máu, mắt nổ đom đóm.



Nam Tầm ôm khuôn mặt bị đánh sưng, khó tin nổi nhìn cha hờ, rít gào với Tiểu Bát: "Ta con mẹ nó lo ông ấy gặp chuyện, vậy mà ông ấy bay thẳng tới tát ta? Đây con mẹ nó là cha đẻ của Túy Ly Huyên sao?"



Hư Không Thú trả lời: "Thật là."



Cha nàng Túy Ly Khánh Thạch chỉ vào nàng, tức giận mắng ra tiếng: "Con bất hiếu, bất hiếu a! Còn mệt cha ngươi tưởng ngươi chết thảm trong tay Yêu Vương, nhưng không nghĩ ngươi cấu kết làm việc xấu cùng súc sinh kia! Toàn bộ tộc nhân Ngự thú đang ở ngoài kia chống lại Yêu Vương, ngươi lại sống nhởn nhơ trong tẩm cung của hắn! Nếu không có đại nhân Hắc Trạch nhìn thấy tận mắt, cha còn không dám tin tưởng, ngươi ngươi... ngươi thật thẹn với người nhà Túy Ly!"



Gã đàn ông mặc áo màu xanh đen bên cạnh duy trì vẻ mặc lạnh nhạt nói: "Gia chủ Túy Ly, những lời răn dạy để sau hãy nói, bây giờ chính sự quan trọng."



"Đúng vậy, dượng. Chúng ta nên nghe đại nhân Hắc Trạch làm chính sự trước đi, ta tin biểu muội chỉ bị ma quỷ ám ảnh nhất thời, trở về khuyên nhủ là có thể hối cải làm lại từ đầu." Tần Nhạc Hiên theo sau phụ họa.



Nam Tầm nghe ba người này, trực giác có chuyện không ổn sắp xảy ra.



Nàng không muốn rời đi nơi này, nhưng trước mặt ba người này, nàng căn bản vô lực phản kháng.



Nam Tầm bị cha hờ đánh ngất rồi vác đi.



Vào thời khắc kết giới ngoài tẩm cung bị phá vụn, đồng tử dựng đứng của Tứ Trảo Xích Huyết Đằng Xà giữa chiến trường chợt co rụt lại, bắn huyết quang bốn phía. Hắn muốn trở về tẩm cung, không ngờ bị mấy con rồng thối và Đằng Xà cuốn lấy không thể phân tâm chút nào. Thanh Long còn thừa lúc hắn thất thần mà phá một miệng máu trên lưng hắn, bây giờ hắn muốn xé rách hư không rời chiến trường đơn giản là chuyện xa vời.



Huyết Minh nôn nóng không thôi, cuối cùng càng lúc càng giết chóc tàn bạo.




Trong nháy mắt, Nam Tầm kêu lên thảm thiết, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.



Bọn họ thế nhưng, thế nhưng chém một bàn tay của nàng!



Nam Tầm nhìn cánh tay ngọc tinh tế máu me be bét trên nền đất, nước mắt chảy xuống ào ào.



Hư Không Thú khó hiểu: "Có đau đến nỗi đấy không? Rõ ràng ta vừa giúp ngươi che chắn 90% cảm giác đau."



Nam Tầm nói: "Cảm ơn Tiểu Bát, chẳng trách vừa rồi ta không đau mấy. Cơ mà ta khóc không phải vì đau, mà vì ta không còn tay, trở nên khuyết tật dị dạng. Đối với một nhan khống thâm niên, này không phải muốn mạng ta sao."



Hư Không Thú: "Ồ, vậy à, vậy vừa nãy nên để ngươi đau chết đi."



Nam Tầm cho rằng sau này nàng luôn phải mang dáng vẻ quỷ quái này, ai ngờ một giây sau mẹ nàng liền cho nàng ăn một viên đan dược, dịu dàng dỗ dành: "Huyên Nhi đừng khóc, đừng khóc. Đây là Ngận khoái trường cốt đan*, ăn vào là có thể mọc tay nhanh thôi."



*Ngận khoái trường cốt đan: Thuốc mọc xương



Nam Tầm thầm mừng rỡ. Tuy nhiên do đã trải qua đại bi đại hỉ, trên mặt nàng biểu hiện vô cùng hờ hững, trái lại như dáng vẻ chẳng gì đáng buồn hơn.



Đằng Xà Hắc Trạch đi rồi, lúc đi cầm theo chuỗi vòng tay Huyết Minh tự mình đeo cho Nam Tầm, trên đó còn dính máu, mặt khác còn lấy đi áo ngoài của Nam Tầm, phía trên cũng dính lung tung toàn máu của nàng.



Nam Tầm có chút lơ mơ, liền vội vàng hỏi Hư Không Thú: "Tiểu Bát, con Đằng Xà nhìn chẳng có vẻ gì tốt lành này cầm vòng tay và quần áo dính máu của ta chạy lấy người, ngươi nói xem hắn đang muốn làm gì đấy?"



*Đằng Xà: rắn có cánh