Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 346 : Giới thiệu, đây là bạn gái tôi
Ngày đăng: 12:05 30/04/20
[*Thiên Vương lão tử: gần như là bố ông trời á:v]
Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday
Mọi người nghe tiếng nhìn sang, thấy được trên thảm đỏ, một người đàn ông trẻ mặc âu phục trắng đang đi về bên này.
Người nọ anh tuấn khôn cùng, bộ âu phục trắng định chế cao cấp cực kỳ vừa người, khiến dáng người cao lớn càng thêm rắn rỏi. Một tay anh đút túi, một tay nhàn nhã thả lỏng, cổ tay lộ ra chiếc đồng hồ bạch kim xa xỉ nạm kim cương. Cả người cao quý mà ưu nhã, tựa như hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích.
Tưởng Vân nhìn thấy người tới, trên mặt hiện vẻ vui mừng, vội vàng tới đón: "Âu Càn? Không phải cậu đang quay phim ở nơi khác sao, sao cũng tới rồi?"
Mọi người "ồ" lên, ảnh đế Âu Càn!
Đừng nhìn Âu Càn còn ít tuổi, nghe nói đã bí mật đặt mua không ít sản nghiệp, một năm thu nhập trăm triệu. Người này chảnh lắm đấy, chưa từng tham dự bữa tiệc của bất kỳ ai, dù có là Thiên Vương lão tử cũng chẳng mời được. Nghe đồn trước khi ảnh hậu Tưởng Vân "tránh bóng", hai người đã từng hợp tác vài lần, quan hệ không tầm thường. Hiện tại xem ra quả là thế.
Nếu Tiểu Bát biết mọi người nghĩ gì, chắc lại muốn khinh bỉ.
Ha hả, phàm nhân các ngươi nào biết rằng, phần lớn sản nghiệp của đại Boss đều ở nước ngoài, thu nhập hàng năm trên chục tỷ có được không. Lại thêm mấy năm nữa, tuyệt đối vượt qua đè đầu đại nghiệp tập đoàn Âu thị.
Âu Càn cùng Tưởng Vân thân mật ôm một cái, cười nói: "Tiệc sinh nhật chị Vân, em dù có bận nữa cũng sẽ dành thời gian tới. Chỉ là trên đường máy bay trễ giờ, nên mới tới muộn. Chị Vân, giờ này em mới đến không cắt ngang hứng thú của mọi người chứ?"
Tưởng Vân vội lắc đầu, khó nén vẻ mừng rỡ trên mặt: "Không có không có! Cậu đến được chị Vân đã rất mừng, nào quan tâm cậu đến muộn hay không."
Âu Càn đảo mắt qua đám người, cuối cùng dừng trên người Nam Tầm, yên lặng nhìn hồi lâu.
Lúc này Nam Tầm cũng ngơ ngẩn nhìn anh, trái tim kinh hoàng nhảy lên "bình bịch".
"Chị Vân, em thấy tất cả mọi người đều tụ lại bên này, không biết đã xảy ra chuyện gì?" Âu Càn thu hồi ánh mắt, hỏi Tưởng Vân.
Người có hiểu biết vừa nghe đến tên Carey, trong lòng ngạc nhiên vô cùng.
Thế mà lại là tác phẩm của thầy Carey!
Abel đã đủ trâu bò, nhưng trên thực tế tác phẩm của Abel thiết kế chỉ được các quý phụ thích đua đòi vòng thượng lưu ưa chuộng. Người thật sự hiểu sâu lại không quá thích. Nhưng thầy Carey thì khác, mỗi tác phẩm ông ấy thiết kế đều có thể nói là tinh phẩm, ông mới thật là bậc thầy trang sức chân chính!
Những năm gần đây thầy Carey đã có ý định thoái ẩn, cho nên hiếm khi tự mình thiết kế châu báu. Dù có tiền đến mấy cũng chưa chắc đã mua được trang sức ông ấy tự tay thiết kế. Cho nên nói tác phẩm thầy Carey giá trị liên thành cũng không phải nói quá!
Nam Tầm lẳng lặng nhìn Âu Càn. Dây chuyền trên cổ còn mang hơi lạnh của màn đêm, nhưng khi tiếp xúc với làn da lại giống như đốt lên đám lửa, càng cháy càng lớn trong lòng cô.
Nam Tầm nhịn không được nhếch miệng. Âu Tiểu Càn, anh là đang chống lưng cho em đấy ư?
Bàn tay khoác trên vai Nam Tầm của Âu Càn thuận thế trượt xuống, thân mật ôm lấy eo cô. Sau đó bước đi vài bước, mang cô về phía Âu Thế Hào.
Anh nhìn thẳng người đàn ông trung niên trước mặt, ánh mắt lãnh đạm xa cách.
Âu Thế Hào biến sắc, linh cảm cho biết những lời sắp tới từ miệng anh sẽ không phải lời hay. Ông liền vội vàng cắt ngang đối phương: "Tiểu Càn, vừa rồi đều là hiểu lầm, có chuyện gì chúng ta về rồi nói."
Khóe miệng Âu Càn hơi gợi lên: "Con biết là hiểu lầm. Thẩm mỹ bạn gái con giống con, sao coi trọng một thứ tục tằng như vậy được? Con chỉ đang nghĩ, nếu hôm nay tất cả mọi người đều ở đây, vậy giới thiệu nhau chút đi."
Âu Càn nhìn về phía Nam Tầm: "Đến đây, Đan Tiểu Thủy. Anh giới thiệu với em một chút. Vị nhà giàu số một cả nước này, CEO tập đoàn Âu Thị, là... Ba của anh."
"Bùm" một tiếng.
Trong đầu tất cả khách khứa ở đây như có thứ gì nổ tung.