Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 398 : Buồn nôn, Khuynh Nhi

Ngày đăng: 12:06 30/04/20


Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday



Nam Tầm suýt bật thốt lên "Huyết Minh".



Có điều rất nhanh tròng mắt Ge nhạt dần, màu đỏ loang lổ lại hội tụ thành những tia mảnh. Đồng tử sống lại màu xanh băng, trong suốt sáng ngời; mà hai tia đỏ vẫn như trước nằm lặng im bên trong.



Ánh mắt Ge dừng trên người Nam Tầm, đầu tiên là mê mang, tiếp theo liền tỉnh táo.



Hắn lẳng lặng nhìn chằm chằm Nam Tầm nửa ngày.



Nam Tầm chẳng hiểu sao bỗng thấy hồi hộp, cô cảm thấy Ge lúc này có vẻ khá xa lạ, ngoài xa lạ còn mang cảm giác quen thuộc.



Ge chợt thu tầm mắt, ngược lại dừng trên đôi chân của mình.



Nam Tầm cũng theo đó nhìn qua, vừa lơ đãng đã thấy nơi không nên nhìn. Mặt cô đỏ lên, không khỏi xấu hổ xoay người.



Ge thấy phản ứng của Nam Tầm qua khoé mắt, đôi môi mỏng hơi nhếch lên.



Hắn bất ngờ đứng dậy, trần truồng xuống giường. Sau đó từ trong đống quần áo của Nam Tầm tìm ra được một chiếc quần váy, trực tiếp xé xuống một nửa quấn tùy ý quanh người, tựa như bọc khăn sau khi tắm.



"Cố Khuynh." Hắn đột nhiên nhìn sang cô gái đang quay lưng về phía hắn, gọi một tiếng.



Nam Tầm quay ngoắt đầu lại.



Giọng Ge!



Giọng Ge đã thay đổi, chất giọng trở nên trầm thấp trời sinh lạnh nhạt, không phải là tiếng khàn khàn chói tai kia nữa. Đây là... là giọng nói vốn có của Ge!



Ge nhìn cô, lặp lại lần nữa: "Cố Khuynh, lại đây."



Nam Tầm nghe lời này, hai chân đã tự động di chuyển trước khi kịp suy nghĩ. Cô vừa mới đến trước mặt người đàn ông đã bị hắn ôm chầm vào ngực.



Ge ôm cô thật chặt, ghé bên tai cô nói bằng giọng trầm thấp thong dong, vô cùng ôn nhu: "Xin lỗi, mấy ngày nay đã dọa em rồi."



Tuy rằng vẫn luôn ngủ say, nhưng ý thức của hắn thực tỉnh táo. Hắn cảm nhận rõ ràng cơ thể mình đang biến hóa, cũng có thể nghe được Cố Khuynh đang gọi hắn, nhưng hắn không cách nào mở miệng đáp lại.




Nam Tầm ngồi trước bàn ăn, nghe tiếng nước ào ạt phía sau, trong lòng hơi hơi bồn chồn.



Tiểu Bát vừa rồi bị Nam Tầm nhắc nhở bỗng dưng trở nên cực vui vẻ: "Gia rút lại lời nói hồi nãy, đại Boss hiện tại nói không chừng càng dễ công lược hơn đó. Ngươi chắc chắn hiểu ý ta mà phải không? Muah ha ha ha..."



Nam Tầm dứt khoát phun hai chữ: "Không hiểu!"



"Xác thịt đó xác thịt!" Tiểu Bát nhắc nhở.



Nam Tầm trầm mặc.



Tiểu Bát bắt đầu tự khen mình: "Ngươi xem ta tốt với ngươi lắm nha. Lần nào đại Boss cũng mặt đẹp chân dài, trong lòng ngươi đừng vui quá ha."



Nam Tầm tiếp tục trầm mặc.



Tiểu Bát: "Ây da, ngươi đừng giả vờ nữa, trong lòng ngươi khẳng định là đang mừng thầm."



Thấy đại Boss bọc "khăn tắm" lại đây, Tiểu Bát vô cùng thức thời lặn mất, trước đó còn nhanh chóng nói một câu: "Cứ bình tĩnh hưởng thụ thế giới hai người đi nha, lần này là thế giới hai người chân chính đó."



Ge kéo ghế dựa bên cạnh Nam Tầm, ngồi xuống.



Trên người hắn còn nhỏ nước, Nam Tầm cảm giác được hơi ẩm phả vào mặt.



Ge đột nhiên búng tay, nói với cửa điện: "Hai thùng tương đặc."



Nam Tầm tò mò hỏi: "Sao phải búng tay vậy, đám trùng nghe được sao?"



Cô biết khi Ge nói chuyện sẽ đồng thời phóng ra linh năng. Đám trùng không phải nghe được tiếng của hắn, mà là linh năng hắn phát ra.



Thế nhưng hắn búng tay làm gì? Cách cửa tinh thạch dày như vậy, đám trùng cũng không nghe được, càng nhìn không thấy.



Ge khẽ cười: "Cho em nghe thôi."



Nam Tầm:...