Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 400 : Mỗi ngày, đều như hưởng tuần trăng mật

Ngày đăng: 12:06 30/04/20


Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday



Ge lại gần hôn nhẹ lên môi cô, hỏi: "Sao không giả vờ ngủ nữa?"



Nam Tầm:...



Thì ra Ge biết cô đang giả vờ.



"Khuynh Nhi, em thích cái nhẫn này không?" Ge hỏi.



Nam Tầm duỗi bàn tay, để ánh sáng xuyên qua chiếc nhẫn tinh thạch lam. Chiếc nhẫn được mài giũa trơn bóng, không gây chút cộm tay nào. Chính giữa là đóa hồng được điêu khắc từ viên tinh thạch lam lớn, vô cùng tinh xảo. Ánh sáng xuyên thấu qua tầng tầng cánh hoa, phát ra những tia sáng xanh phản xạ vào mắt Nam Tầm, như nhuộm một tầng xanh băng cho đôi mắt đen nhánh ấy.



"Thật tục tằng!" Nam Tầm nói thầm, khóe miệng lại không tự giác giương cao, hai mắt cũng cong cong.



Ge đưa một chiếc nhẫn tinh thạch lam khác kiểu nam cho cô: "Đeo lên cho ta được chứ?"



Nam Tầm nhận lấy chiếc nhẫn kia, hơi ngây ra.



... Trao nhẫn.



Nghi thức chưa kịp hoàn thành thế giới trước, không ngờ tới thế giới này lại hoàn thành cùng Ge.



Nam Tầm đeo nhẫn vào ngón tay Ge, nhìn chiếc nhẫn rõ ràng thô ráp hơn chiếc của cô nhiều, cười hỏi: "Không cộm tay à?"



Ge nhếch môi: "Không đâu, ta da dày thịt béo."



Ge kéo bàn tay mang nhẫn của cô đến trước mặt mình, cúi đầu nhẹ nhàng hạ một nụ hôn lên mu bàn tay.



"Khuynh Nhi, mệt không?" Ge đột nhiên hỏi cô.



Nam Tầm tức khắc trở nên cảnh giác, không chần chừ hộc ra ba chữ: "Cực kỳ mệt!"



Ý cười bên khóe miệng Ge càng tăng: "Nghĩ gì đó? Ta chỉ muốn mát xa eo cho em thôi mà."



Nam Tầm:...



Nam Tầm nhìn hắn vài lần, thấy ánh mắt hắn trong suốt, tròng mắt cũng là màu xanh băng bình thản liền tin lời hắn.



Cô hiện tại đau lưng mỏi eo, đối phương lại chủ động yêu cầu làm nhân viên mát-xa, hàng miễn phí mà không cần thì lãng phí.



Nam Tầm tìm một tư thế nằm sấp thoải mái, rồi chỉ chỉ giữa lưng: "Nè, mỏi chỗ này nè, bóp cho cẩn thận ha. Em biến thành vậy đều do ngài đó."
"Em muốn tượng ngài mặc quân phục."



Ge: "Được."



Nam Tầm hơi ngừng, tiếp tục được nước lấn tới: "Em còn muốn tượng ngài trước khi biến dị, hình tượng nửa người nửa trùng của ngài ấy."



Lần này Ge không đồng ý ngay, hắn hơi nhíu mày: "Em muốn nó làm gì?"



Nam Tầm nói một cách đương nhiên: "Làm đồ trang trí chứ sao. Ge, ngài không biết lúc trước ngài đáng yêu cỡ nào đâu."



Ge cười một tiếng trong lòng: Là do trước kia ta dễ bắt nạt thì có.



Mặc dù lần đầu biến dị giữ lại được ký ức con người, nhưng hắn không thể không thừa nhận, chỉ số thông minh của hắn đã chịu ảnh hưởng ở một mức độ nhất định, tính tình cũng trở nên rất dễ xúc động.



"... Được, chỉ cần em thích." Ge nói.



***



Rất nhanh Nam Tầm đã nhận được hai pho tượng nhỏ. Một là Ge mặc quân trang, ngầu cực kỳ. Bức tượng này được điêu khắc vô cùng tinh tế, Nam Tầm thậm chí thấy được từng cúc áo nhỏ trên quân trang, khóa ngầm trên đai lưng và cả viền ủng cũng thấy được. Còn có huân chương trên vai, bốn ngôi sao nhỏ đặc biệt tinh xảo, mỗi một viên đều sống động như thật.



Mà pho tượng nửa người nửa trùng còn lại thì thô ráp hơn nhiều. Trừ nửa người trên được dùng chút tâm, thân trùng phía dưới quả thực là "một tảng", chân sâu cũng điêu khắc thật sự cẩu thả.



Hai Ge nhỏ được Nam Tầm đặt ở đầu giường, như vậy mỗi ngày sẽ nhìn được rất nhiều lần. Đừng hỏi cô vì sao phải đặt nơi có thể nhìn thấy nhiều nhất.



Ở đây không có phố xá náo nhiệt, cũng không có trò giải trí phong phú, chỉ có một đống trùng, cùng với hai con người là Ge và Nam Tầm.



Một cuộc sống có lẽ bình đạm, lại nơi nơi tràn ngập ấm áp và ngọt ngào.



Nam Tầm nghĩ: Nếu cuộc sống cứ vậy mãi thì thật tốt.



Nhưng cô biết, đây là chuyện không có khả năng.



Dựa theo sự phát triển chủ tuyến nguyên thế giới, trận đại chiến nguy hiểm đến tính mạng Ge.... đã sắp tới gần.



_______________________



Còn [8 CHƯƠNG] nữa hết thế giới này.



Và [2 CHƯƠNG] ngoại truyện [Thăm người thân]:D