Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 402 : Ge, cảm ơn ngài

Ngày đăng: 12:06 30/04/20


Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday



Sắc mặt Aubrey nháy mắt trở nên trắng bệch.



Sao lại như vậy? Người này sao còn sống được!



Năm đó rõ ràng lão đã tận mắt thấy người này đồng quy vu tận cùng nữ vương Trùng tộc!



Hiện tại Ge không chỉ sống rất tốt, mà Trùng tộc còn nghe theo sự chỉ huy của hắn. Chẳng lẽ Ge đã thống trị toàn bộ Trùng tộc?



Tất cả sĩ quan cấp cao trong phòng huy đều không bình tĩnh nổi. Những thượng tướng, trung tướng này phần lớn đã trên trăm tuổi, mà năm đó hình tượng Nguyên soái Ge ăn sâu lòng người. Ge dùng thực lực của mình chinh phục từng lão tướng ở đây, tình cảm họ dành cho Ge thắng xa Nguyên soái Aubrey đương nhiệm.



Vị anh hùng này đã sớm chết vào trăm năm trước, tượng của hắn còn nằm trong phòng tưởng niệm.



Nhưng hiện tại, vị anh hùng được loài người công nhận lại đứng ở lãnh địa Trùng tộc, thống lĩnh kẻ thù của nhân loại?



Trời ơi, thật quá hãi hùng!



Mọi người tận mắt nhìn thấy trong màn hình lớn, Bruh bị Trùng tộc hung hăng xé xác, còn người từng là chiến thần kia lại chỉ lạnh nhạt đứng nhìn toàn bộ quá trình.



Thật như lời Bruh nói, Ge đã thành kẻ phản bội nhân loại? Trận đại chiến năm đó, hắn không những không chết, còn thế chỗ nữ vương thống trị cả Trùng tộc?



Chờ Bruh chỉ còn lại bộ xương trắng, Ge ra lệnh cho Trùng tộc nâng cậu ta đi, sau đó đi tới màn hình lớn bên này.



Hắn cầm quang não của Bruh, khuôn mặt điển trai phóng đại trên màn hình lớn, cặp mắt xanh băng lóe ánh sáng lạnh nhạt, tưởng chừng như trực tiếp xuyên qua màn hình.



Ge đột nhiên nói: "Aubrey, đã lâu không gặp."
Nam Tầm nhíu mày: "Em hiểu rồi, là vì binh lực phân tán dẫn đến thất bại. Nhưng mà Ge, ngài xác định lão ta thật sự chỉ tranh công sao? Sao em cứ cảm thấy lão muốn dồn ngài vào chỗ chết."



Ge cười nhạt, nói: "Hiện tại có lẽ hắn muốn ta chết thật, nhưng lúc đó còn chưa có cái gan đó. Aubrey thấy đội tiên phong dụ được đại quân Trùng tộc, cho rằng tổ trùng trống không, cho nên định để đội đằng sau oanh tạc tổ trùng xong sẽ đến chi viện chúng ta. Hắn làm vậy chỉ vì muốn cho mình một chiến công.



Đáng tiếc, Aubrey đoán sai rồi. Trùng tộc trong ổ còn nhiều hơn đám ta dụ ra ngoài rất nhiều, đội đằng sau toàn bộ đều thiệt mạng trong tổ trùng. Mà ta và đội tiên phong do không đợi được chi viện cũng dần không chống đỡ nổi. Ta để tất cả mọi người rút lui, nhưng hạm chủ lại đóng cửa hầm, cơ giáp không cách nào trở lại hạm chủ."



Nam Tầm nghe đến đây thì vô cùng tức giận: "Nhất định là Aubrey đóng cửa hầm! Lão ta biết mình chỉ huy sai lầm khiến toàn quân bị diệt, sợ những chiến sĩ may mắn còn sống về sẽ lên án lão, cho nên mới muốn mọi người chết hết trên chiến trường!"



Mắt Ge hơi tối lại, tiếp tục nói: "Năng lượng cơ giáp còn sót lại không cách nào chèo chống bọn họ bay về hành tinh, cho nên chỉ có thể trở lại cùng ta chém giết. Cuối cùng, quân đội liên minh đều chết trận, không một ai may mắn sống sót."



"Ge, sao vừa rồi ngài không vạch trần tên Aubrey mặt người dạ thú kia?" Nam Tầm hỏi.



Ge nhẹ nhàng vỗ eo cô: "Khuynh Nhi đừng tức, việc đã qua lâu rồi."



"Lão ta nên bị trừng phạt mới đúng, người không xứng làm Nguyên soái là chính lão!"



"Khuynh Nhi nói đúng lắm. Chỉ là đã trăm năm rồi, quân đội liên minh đế quốc hiện giờ đã sớm không phải đám binh lúc trước ta lãnh đạo. Rất nhiều máu mới trong quân đội đều là học trò của hắn ta, sẽ chẳng một ai nghe lời từ một phía của ta. Hơn nữa ——"



Ge đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn cô: "Bây giờ ta chỉ muốn một cuộc sống yên ổn. Chỉ cần Aubrey đồng ý đình chiến, ta có thể thay hắn giấu giếm hành vi phạm tội năm đó."



Nam Tầm hơi há miệng thở dốc, chợt ôm chặt lấy hắn: "Ge, cảm ơn ngài."



Cuộc sống yên ổn không chỉ anh muốn, mà em cũng muốn. Cho nên, coi như chỉ vì em, em cũng nhất định phải giữ được tính mạng của anh.



Còn có, nếu không phải vì phải bảo vệ chủ tuyến không bị phá hư, cô thật mẹ nó muốn giết chết lão già Aubrey này!