Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 42 : Sau này, tìm người đàn ông biết nấu ăn
Ngày đăng: 12:01 30/04/20
Editor: Norah
Beta-er: PaduC
Nam Tầm cắm hoa cúc dại vào một lọ thủy tinh đẹp đẽ.
Hoa cúc trắng tỏa hương thơm nhàn nhạt, Nam Tầm cảm thấy mùi hương dễ chịu liền đặt trên tủ đầu giường. Buổi tối ngửi mùi hoa, đúng lúc có thể mơ một giấc mộng đẹp.
Quả nhiên đêm này Nam Tầm ngủ rất ngon.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Nam Tầm theo thường lệ đến quán rượu.
Quán rượu cô ca hát ở trung tâm thành phố, cách chỗ cô thuê nhà có hơi xa, đi xe buýt mất hơn một giờ.
Nói thật Nam Tầm cảm thấy công việc này thật không tệ, cô chỉ ngây ngốc một đoạn thời gian ở thế giới này, cũng không cần làm việc nhiều, tiền lương đủ dùng là được. Bây giờ cô hát bảy đến tám bài một ngày ở quán rượu này, hưởng ứng tốt có thể được hai ba trăm một ngày, đối với một người chỉ có bằng trung học, thật sự là không tệ.
Hát liên tục mấy ngày, Nam Tầm còn hát ra cảm giác. Cô vốn có chút thiên phú ở phương diện âm nhạc, cộng thêm Bạch Mạt lại có giọng hát hay, cho nên ăn chén cơm này ăn đến rất vui vẻ.
Tuy nhiên mấy ngày nay, quán rượu có một thiếu gia nhà giàu đến cổ vũ cho cô mỗi ngày. Thiếu gia nhà giàu này tên là Triệu Kỳ Lân, tên nghe thật uy vũ, chính là lớn lên có hơi… Ừm, một lời khó nói hết.
Nghe nói ba của gã là ông chủ mỏ khoáng, coi như là một nhà giàu mới nổi.
Nam Tầm lặp lại nhiều lần câu nói trước khi ngủ say của Tiểu Bát, phỏng đoán vị thiếu gia nhà giàu Triệu Kỳ Lân này có phải là mục tiêu boss lớn cần độ hóa của cô hay không, cho nên người ta chủ động tìm đến cửa.
Nhưng vừa nghĩ đến bộ dạng nhút nhát bụng phệ của Triệu Kỳ Lân, Nam Tầm lập tức loại bỏ suy nghĩ này. Tiểu Bát với cô đều là nhan khống, sao bộ dạng boss lớn được chọn lại tai to mặt lớn như vậy?
Thiếu gia nhà giàu Triệu Kỳ Lân đàng hoàng vài ngày liền không nhịn được nữa, ngày này trực tiếp ngăn cản cô bày tỏ suy nghĩ muốn một đêm phong lưu với cô.
Lâm Tĩnh Uyển lập tức trợn trắng mắt: “Nhìn dáng vẻ cậu che chở kia, không biết còn tưởng cậu ôm chính là sinh mạng của cậu đấy.”
Một tiếng đinh.
Điện thoại Nam Tầm bỗng vang lên một tiếng, màn hình sáng lên.
Lâm Tĩnh Uyển nhìn nhìn, khóe mắt phát hiện một tin nhắn ngắn, sau đó thấy được nội dung bên trong.
“Mạt Mạt! Cậu, cậu cậu cậu có bạn trai lại không nói cho mình biết, cậu được lắm! Cậu xem, bằng chứng ở chỗ này, soái ca Bạch Khê Diệp này hẹn cậu đi xem phim!” Lâm Tĩnh Uyển cầm điện thoại lên lắc qua lắc lại với cô, vẻ mặt “bắt gian tại giường”.
Nam Tầm cướp lại điện thoại của mình, giải thích: “Không phải là lần trước tham gia họp lớp sao, mình không cẩn thận rơi xuống nước, là anh ấy đã cứu mình. Anh ấy là anh trai của bạn học trung học của mình, ngày đó cũng đi theo cậu ấy.”
Lâm Tĩnh Uyển chậc chậc hai tiếng: “Bạn học Bạch Mạt, giải thích chính là che giấu. Không cần nói nữa, cậu đi hẹn hò đi, mình cũng sẽ không nói gì.”
Nam Tầm quả thật muốn đồng ý cuộc hẹn, một là Bạch Khê Diệp này có ơn cứu mạng với cô, hai là, cô hơi nghi ngờ Bạch Khê Diệp này là boss lớn phản diện mình phải đợi.
Tiểu Bát nói, boss lớn phản diện đã sớm thích cô, mà cô cũng có chút tin tức từ chỗ Bạch Khê Diệp, họp lớp lần trước cũng không phải là lần đầu tiên họ gặp mặt.
Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, dính đến một chuyện rất cẩu huyết. Lúc Nam Tầm tản bộ bị một tên trộm trộm ví tiền giữa ban ngày, sau đó lúc này một soái ca bỗng nhiên xuất hiện, giúp cô lấy ví tiền về.
Mà người này chính là Bạch Khê Diệp.
Dường như Bạch Khê Diệp vừa gặp đã yêu cô ngay lần đó.
Tiểu Bát là một nhan khống, tìm người tướng mạo ít nhất sẽ không kém, mà Bạch Khê Diệp xem như là một soái ca, anh còn thích cô. Nam Tầm không thể không nghi ngờ Bạch Khê Diệp chính là boss lớn cô phải đợi.