Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 513 : Ma gương, khách tới cửa
Ngày đăng: 21:11 20/05/20
Edit: Bánh Bao/ Beta: the rest
Nam Tầm hiếm khi về trường nên đến thẳng ký túc xá thăm mấy cô bạn cùng phòng.
Vương Đan Đan nghe nói cô thi đề 12 được hạng nhì, mắt muốn rớt cả ra ngoài, bật thẳng hai ngón tay cái.
"Hiểu Nhu, cậu giỏi quá đi!" Tô Thiến và Lý Nam đồng thanh cảm thán.
Thẩm Hiểu Vân kéo tay Nam Tầm, có chút không nỡ: "Hiểu Nhu, chị định nhảy lên 12 thật hả?"
"Ừ, chị muốn mau chóng vào đại học, chọn một trường tư. Giờ theo cụ tổ học phong thủy rồi nên không có nhiều thời gian, không thể tới trường thường xuyên được."
Thẩm Hiểu Vân "Ồ" một tiếng, nói đầy hâm mộ: "Hiểu Nhu chị sướng quá, có thể gặp anh Quang Bích mỗi ngày, còn được theo cụ tổ học nữa."
Nam Tầm đương nhiên biết tình cảm Thẩm Hiểu Vân dành cho Thẩm Quang Bích. Cơ mà Thẩm Hiểu Vân chẳng có chút kiến thức về phong thủy, cụ tổ chắc chắn không nhận làm đồ đệ. Vả lại chương trình cấp ba rất quan trọng, Nam Tầm không mong Thẩm Hiểu Vân sẽ lỡ dở chuyện học vì thứ tình cảm ngây thơ không rõ này.
"Thiến Thiến, Hiểu Vân của chúng ta phải nhờ cậu quan tâm rồi." Nam Tầm nói.
Tô Thiến cười bảo: "Xem cậu nói kìa. Hiểu Vân là cục cưng phòng mình. Mọi người đều cưng chiều bạn ấy mà."
Vương Đan Đan và Lý Nam vội gật đầu: "Đúng đó."
Nam Tầm tám chuyện với bọn họ một lát rồi đến trường điểm danh.
Mặc dù sẽ không thường xuyên tới trường nữa, nhưng cô vẫn theo chủ nhiệm đến lớp làm quen.
Lúc chủ nhiệm bảo Nam Tầm lên bục giảng tự giới thiệu, Nam Tầm nói thế này: "Tớ tên Thẩm Hiểu Nhu. Không sai, tớ cùng họ với hotboy học sinh giỏi lớp ta, nên về sau cũng trốn học thường xuyên như vậy. Thẩm Quang Bích phá lệ trước, mọi người có gì bất mãn cứ tìm cậu ấy nhé. Hoặc lần sau ai thi điểm cao hơn tớ, tớ sẽ nhường đặc quyền này lại cho người đó."
Từ khi có điện thoại tới giờ, cô chỉ lưu số cụ tổ và Thẩm Quang Bích. Hai người họ đều ở đây, thế ai đang gọi?
"Alo, thầy trẻ Thẩm Hiểu Nhu ạ? Chào em, chị là Chu Á Linh, không biết em còn nhớ không?"
Hai mắt Nam Tầm bừng sáng. Cô có dự cảm, khách tới cửa rồi.
Người đầu tiên đối phương tìm thế mà lại là cô!
Chờ Chu Á Linh giải thích rõ xong, Nam Tầm không khỏi trợn trắng mắt.
Thanh niên bây giờ thiệt rảnh quá hóa rồ, dám chơi trò gọi ma? Còn ma gương khó nhằn nhất nữa chứ!
Đương sự tên Mạc Tang, là bạn của bạn Chu Á Linh.
Người bạn này đọc quyển truyện linh dị, nhất thời tâm huyết dâng trào học cách gọi hồn trong đấy.
Cô nàng tìm thêm hai nam hai nữ, tổng cộng năm người. Mạc Tang là một trong số đó.
Bọn họ tìm một căn phòng có gương treo tường thật lớn, sao cho soi đủ được mọi người như trong truyện.
Năm thanh niên đứng thành vòng tròn. Sau khi nhớ vị trí của mình trong gương thì đợi đến gần 0 giờ rồi di chuyển vòng quanh.
Bắt đầu từ nữ sinh khởi xướng thổi nhẹ vào cổ người trước mình, người đó lại thổi vào cổ người trước nữa. Cứ tuần tự như thế cho đến khi ai đó cảm giác cổ bị thổi hai lần thì tuyệt đối không được hét lên, chỉ có thể nói khẽ "Tới". Sau đó người này quay lưng với gương, những người còn lại cùng đối diện gương.
"... Lúc này nhìn gương, họ thấy được mặt của cả năm người. Nhưng trong đám họ có một người rõ ràng đưa lưng vào gương, chính là người bị thổi hai lần đó."