Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 77 : Có chút sờ sợ, có chút kích động

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Edit: PaduC/ Beta: Norah



Lúc Nam Tầm mặc quần áo chỉnh chu đi xuống, Lệ Sâm và ông Lệ đã bắt đầu ăn sáng.



Nam Tầm ngồi xuống cạnh Lệ Sâm, thỉnh thoảng lại liếc qua anh một hồi.



Tuy rằng gương mặt kia không hề có biểu cảm nào, nhưng cô vẫn có thể thấy ngọn lửa đang bốc lên ngùn ngụt.



Ông Lệ cảm thấy cực kì ngạc nhiên: "Nam Nam, con cãi nhau với ba con rồi hả?"



Hai người này ngày ngày dính nhau như gì vậy, không ngờ cũng có lúc cãi nhau?



Nam Tầm chọc đũa vào bát cơm, nhỏ giọng nói: "Ông nội, ông phân xử cho con với. Ông nói xem con đã lớn như vậy, có nên có chút riêng tư của mình hay không? Con chỉ muốn chờ ba ba đi rồi thay quần áo, kết quả ba nói con xa lánh ba, sau đó thì nổi giận luôn."



Càng nói, Nam Tầm càng cảm thấy mình có lý, cũng càng cảm thấy Lệ Sâm biến thái.



Ông Lệ nghe xong lời này, nụ cười trên mặt nhạt đi chút. Ông nhìn Lệ Sâm, giải quyết thật dứt khoát: "Theo ông thấy, Nam Nam lớn thật rồi, sau này hai người tách ra ngủ đi."



Lệ Sâm không trả lời, lại quay ra nói với Nam Tầm: "Nam Nam, đợi lát nữa ba phải xử lý chút việc, con đi theo ba."



Nam Tầm ồ lên, yên lặng nhét cơm vào miệng.



Hôm nay là chủ nhật, vừa lúc không có lớp. Nam Tầm thay một bộ váy bồng màu trắng thắt eo, đi đôi giày thể thao trắng, tóc búi lên, cộng thêm gien tốt của Lệ Sâm, cô trông cực kì xinh đẹp, như được khắc ra từ ngọc, đôi mắt ngấn nước long lanh, đặc biệt sống động có hồn.



Lệ Sâm nhìn con gái cưng mình tự tay nuôi nấng, chủ động duỗi tay ôm eo cô.



Nam Tầm cũng quen rồi, không cảm thấy gì cả.




Ở một chỗ đất trống, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi bị dây thừng bó chặt quỳ trên đất, trong miệng bị nhét một miếng vải.



"A a, a a a." Người kia thấy cậu chủ Lệ, vẻ mặt kích động, cố gắng bò về hướng bên này, lại bị người áo đen đè nặng gã từ đằng sau đá ngã trên mặt đất.



"Cậu Lệ, mời tới bên này." Người đàn ông trung niên đi đầu dùng tay làm tư thế mời.



Ngay vị trí phía trước đã đặt một cái ghế da mềm mại, cậu chủ Lệ đi qua ngồi ở đó.



Nam Tầm vốn định đứng, nào ngờ Lệ Sâm trực tiếp kéo cô vào ngực mình, để cho cô ngồi trên đùi anh.



Nam Tầm xấu hổ ngọ nguậy cơ thể, cuối cùng dứt khoát vùi trong ngực anh, cố gắng thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình.



Lệ Sâm hơi nhấc tay phải, bên cạnh lập tức có người giật xuống miếng vải rách bịt mồm người trên đất kia.



Người kia thật vất vả mới có thể nói chuyện, lập tức khóc ròng ròng xin tha: "Cậu Lệ, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, hãy bỏ qua cho tôi một lần này thôi, sau này tôi cũng không dám nữa. Cầu xin cậu Lệ nể tình cha tôi tha cho tôi đi, tôi không dám nữa..."



Nam Tầm không hiểu dò xét nhìn người kia, lại ngó nhìn ba Lệ Sâm của cô.



Con mẹ nó, ba Lệ Sâm cô không hổ có tổ tiên làm xã hội đen. Tình huống hiện tại cực kì giống trên TV, cảnh đại ca xã hội đen bị đàn em phản bội, sau đó chuẩn bị rút súng pằng một phát kết liễu kẻ đó.



Cô có hơi sờ sợ, còn có chút kích động là sao thế này?



Mang tâm thái xem trò hay, một tay Nam Tầm rất tự giác khoác lên cổ Lệ Sâm, điều chỉnh tư thế càng thoải mái hơn.



Cục cưng ỷ lại và thân mật với mình khiến Lệ Sâm cực kì hưởng thụ, chỉ có điều kế tiếp... Không biết cục cưng của anh còn có thể thân thiết anh như lúc này nữa hay không