Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 89 : Miệng sưng thành lạp sườn

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Edit: PaduC/ Beta: Norah



Hai người vòng qua con đường dòng người chen chúc, từ từ đạp xe về một hướng ít người đi. Nam Tầm ngồi đằng sau cười khanh khách: "Ba, con tưởng ba chỉ có thể lái xe hơi đấy, không ngờ ba cũng đạp xe giỏi như vậy."



"Ba còn có thể làm rất nhiều thứ, cục cưng không biết nhiều lắm." Lệ Sâm nói.



Nam Tầm đang muốn nói đồ tự luyến, lại phát hiện ba Lệ Sâm của cô đạp xe đi một vòng lớn, vòng tới đằng sau trường học.



"Ba, ba con mình không về nhà ạ?"



"Ba muốn đi xem trường học của con, cục cưng không muốn nhìn lại một chút à?"



Nam Tầm ngẩn người, cô có rất nhiều cơ hội xem nha. Bây giờ mới chỉ thi xong, các cô còn có dạ hội tốt nghiệp, chụp ảnh tốt nghiệp nữa.



Giờ vừa thi xong đại học nên trong trường học không có mấy người, Lệ Sâm đạp xe đèo Nam Tầm đi chậm rãi trên lối nhỏ trong trường. Hai bên đường trồng cây ngô đồng cao to, xanh um tươi tốt đến che hết cả mặt trời trên đỉnh đầu, rất mát mẻ.



Nam Tầm ôm eo Lệ Sâm, nhìn tia nắng mặt trời lọt qua khe lá sum suê, hắt loang lổ xuống mặt đất. Xe đạp đi ngang qua chỗ đó, làm những tia sáng lập lòe chiếu trên áo sơ mi trắng của Lệ Sâm, như tô thêm màu nắng ấm áp cho áo anh.



Nam Tầm kề chóp mũi lại gần, dường như gần sát trên lưng người đàn ông, hít một hơi thật sâu.



A, mùi sữa tắm cỏ xanh, còn có... mùi của ánh mặt trời.



"Ba."



"Hả? Cục cưng làm sao vậy?"



"Ba, con rất thích ba." Bất ngờ không kịp chuẩn bị, Nam Tầm đã nhét đầy đường vào miệng anh.



Động tác dẫm bàn đạp của Lệ Sâm thoáng ngừng, giọng nói lúc này trở nên rất êm ái: "Ba cũng rất thích con, con cũng không biết ba yêu con nhiều đến bao nhiêu."



Nam Tầm ngượng ngùng: Ây da, ngại quá đi. Đây có phải Lệ Sâm đang ngầm tỏ tình với tôi hay không?



Tiểu Bát sát phong cảnh lập tức chui ra: "Không phải ngươi nói ba Lệ Sâm ngươi là biến thái à, hừ, bây giờ biết mừng thầm rồi sao?"
Nửa giờ sau.



Nam Tầm thở hồng hộc, tim sắp nhảy ra ngoài.



"Cục cưng, cảm giác thế nào?" Lệ Sâm hỏi, giọng hơi khàn khàn.



Nam Tầm trả lời thành thật: "Ba, thở không nổi ạ, hơi mệt chút."



Lệ Sâm ôm cô như ôm gấu Koala không buông tay, hôn môi cũng do anh chủ đạo:...



"Ba, hình như miệng của con sưng lên rồi, da ba dày thật, vậy mà không sưng."



Lệ Sâm: "... Cục cưng, ghé qua đây chút, để ba nhìn xem."



Nam Tầm đưa miệng đến gần, còn chu ra: "Ầy, miệng đều sưng thành lạp sườn rồi."



Lệ Sâm nhẹ nhàng mút hôn trên đó hai lần: "Ngoan, chờ lát nữa là đỡ."



Tâm trạng Lệ Sâm có chút phức tạp. Tuy rằng anh đang làm chuyện mà một người đàn ông mới có thể làm với người phụ nữ mình yêu, nhưng cục cưng của anh có vẻ chưa nhận ra được điều đó. Có phải cô vì mệnh lệnh của anh mới không cãi lời, lại có biết chuyện này có ý nghĩa gì hay không?



Tâm trạng Nam Tầm rất tốt, còn khẽ hát trong lòng.



Cái đồ biến thái chết tiệt, tự mình xoắn xuýt đi thôi.



Nam Tầm tuột xuống từ trên người Lệ Sâm, ngáp một cái: "Ba, con buồn ngủ quá."



Lệ Sâm ngồi xuống trên cỏ, vỗ vỗ chân mình: "Đến đây, cục cưng nằm đây nghỉ một lúc."



Nam Tầm gối đầu trên đùi anh, đôi mắt híp híp sau đó đã ngủ thật rồi.



Trong mơ mơ màng màng, bên cạnh gò má cô bỗng có thêm thứ gì cưng cứng, thiếu chút nữa chọc vào miệng cô. Nam Tầm sờ sờ, cảm thấy thật cộm tay, liền ghét bỏ vỗ vỗ vật kia, xoay người ngủ tiếp. Cô nghe loáng thoáng hình như nghe được tiếng ba Lệ Sâm cô rên khẽ một tiếng.