Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1304 : Mỹ nhân, anh thật biết tính toán 1

Ngày đăng: 20:57 21/04/20


Bọn họ lại len lén đem lô súng ống này, toàn bộ cầm về, một món cũng không thiếu.



Kỹ thuật của bọn họ, cũng không tiết lộ ra ngoài.



Sau đó, Lục Trăn lại cùng trùm ma túy lớn nói chuyện, đem tội danh đều đẩy tới trên người Bor, trùm ma túy lớn này là một người dễ tin người, đương nhiên tin Lục Trăn, đưa ra một vạn súng ống thật của vương bài cho anh a.



Không có tổn thất toàn bộ, anh ta cảm ơn không ngớt lời, coi Lục Trăn thành ân nhân.



Trong tay có hai tòa đảo, liền tặng Lục Trăn một tòa tiểu đảo, ký kết giao dịch kiêm buôn bán lâu dài.



Hòn đảo này giá trị, vượt qua xa giá trị của một vạn cây súng siêu tốc.



Đây là một hồi di hoa tiếp mộc, âm mưu lừa dối hoàn mỹ, thứ nhất, diệt trừ tên Bor luôn canh me bọn họ, nhổ sau lưng của anh ta người phụ tá đắc lực. Thứ hai, trừ khử Bor, bọn họ lợi dụng con rối, khống chế công ty súng ống đạn dược.



Thứ ba, lừa một số tiền lớn, hòn đảo này có nguồn nguyên vật liệu, là nguyên liệu tốt hiếm thấy để chế tạo súng ống đạn dược, Lục Trăn ngay từ đầu chính là chạy đi tìm nguyên liệu, không ngờ anh thật lừa được tới tay.



Thứ tư, bọn họ đạt được tín nhiệm của trùm ma túy lớn Columbia, thành lập quan hệ hợp tác lâu dài.




Anh cảm thấy đây là người đàn ông lợi hại nhất, sao có thể sẽ là tên lừa đảo đây.



Thẳng đến khi tham dự sự kiện này mới ngộ ra, anh mới sụp đổ kết luận rằng, người lãnh đạo vương bài quả nhiên đều là không ai tốt lành a a a.



Trùm ma túy lớn cảm động đến rơi nước mắt lên phi cơ, Lục Trăn còn phất tay nói, "Đại ca anh chậm một chút đi, lần sau đến, thông báo tiểu đệ một tiếng a, đệ sẽ tìm cho anh nam nhân đẹp trai nhất."



Trùm ma túy lớn cảm động tới thịt bò đầy mặt(lệ rơi đầy mặt), máy bay bay lên còn không ngừng phất tay tạm biệt Lục Trăn.



Trên phi cơ bay xa, mọi việc đều kết thúc, Lục Trăn mới lộ ra một mạt kiêu ngạo tươi cười, từ ngày lăn lộn giang hồ đến giờ, đây là âm mưu thành công nhất, Mục Vân Sinh biết bọn họ liên thủ lừa được một tòa tiểu đảo chứa đều là nguyên vật liệu khoáng thạch.



Thưởng bọn họ một khuôn mặt tươi cười hiếm thấy được.



Morgan hỏi, "Anh thực sự là một điểm áy náy cũng không có, một chút cũng không có?"



"Tôi tại sao phải áy náy?" Lục Trăn mặt dày vô sỉ, phi thường vô tội.



Morgan nói, "Dựa vào việc anh thật sự không có năm vạn súng ống, anh lại gạt người ta nói có, hiện tại được rồi, cho người ta một vạn, phía sau hai vạn, anh ta cũng không truy cứu, từ bỏ, còn đem tặng cho anh một tòa mỏ, giá trị của ngọn núi kia là vô giá a, tôi thấy anh ta thật đáng thương."



Lục Trăn bật cười, "Toàn là ý nghĩ của Tiêu Dao, cùng tôi không quan hệ, tôi chẳng qua là nhất thời nảy lòng tham muốn gạt ít tiền, anh chỉ có thể cảm khái tôi cùng Tiêu Dao quá ăn ý, tôi biết cậu ấy muốn làm cái gì, cậu ta không nói tôi cũng phối hợp tốt."



Morgan, "..."