Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1307 : Mỹ nhân, anh rất biết tính toán 4
Ngày đăng: 20:57 21/04/20
Anh thiếu chút nữa quên mất, Nolan bưng đầu, trong lòng khó chịu, may mắn hình xăm trên bả vai nhỏ, Lục Trăn không thấy được, may mắn như vậy, mặc dù chỉ có một người nhớ kỹ những thứ ký ức ấy, cũng là hạnh phúc.
Anh cũng muốn Lục Trăn nhớ tới, nhưng không phải phương thức này.
Nolan thiếu tá chỉnh lý vạt áo tốt, âm thầm nhắc nhở chính mình, tiếp theo cần phải cẩn thận nhiều hơn nữa, không thể lại để Lục Trăn thấy hình xăm, nếu không, anh cư xử thế nào, Lục Trăn sẽ có ý kiến gì?
Lục Trăn bơi hai vòng trở về, nhìn thấy Nolan ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trên sô pha, đang chơi game trên laptop, anhkinh ngạc đến cực điểm, "Cậu sao lại không bơi?"
"Không có hứng thú." Nolan nhàn nhạt nói.
Lục Trăn miệng trương thànhhình chữ O,.
Không có hứng thú thì ngay từ đầu đừng đi xuống a, chẳng lẽ nhìn ca ca cứ khát khao như vậy, đến cả mỹ nhân đều muốn cùng một chỗ với anh như vậy rất nguy hiểm, thế nhưng, lại khát khao tới mức nào cũng sẽ không đổ gục tiểu mỹ nhân thiếu tá đi.
Anh sợ ăn không tiêu.
Tức khắc Lục Trăn trưng ra bộ dáng kiêu ngạo bơi như cá heo ở trong nước, ánh mắt Nolan có chút sâu xa, không khỏi cũng có chút hoảng hốt, kỳ thực cùng anh như vậy, không nói công sự, không muốn giữa bọn họ là thân phậnđối địch.
Khó có được hòa bình, anh là hài lòng đi.
Nếu không, thẩm mỹ của anh đều phải hạ vài cái cấp bậc.
"Cậu thật là kỳ quái." Lục Trăn đem khăn tắm quấn quanh người một vòng, "Cậu thích tôi, cùng nhau bơi có thể ăn nhiều đậu hủ, vì sao còn ra dáng chính nhân quân tử?"
Lục ca ca làm người sảng khoái lại trực tiếp, Nolankhông ngờ, anh sẽ nói được trực tiếp như vậy, này da mặt phải dày bao nhiêu, mới có thể nói ra lời không biết xấu hổ loại này a, nhưng, rất có lý.
Nếu như không phải hình xăm trên vai kia, anh nghĩ, anh sẽ không chính nhân quân tử như vậy.
"Tôi không có cầm thú giống anh."
"Được, đậu hủ của ca ca anh cũng ăn quá nhiều rồi, còn dám nói vấn đề cầm thú hay không cầm thú, cậu cũng không biết xấu hổ." Lục Trăn cười, "Ai, cậu giấu bí mật gì sợ tôi biết phải hay không."
Lục Trăn nhạy bén, cũng vượt qua suy nghĩ của Nolan.
Anh hừ lạnh một tiếng, đứng lên liền đi, càng nói càng sẽ nhịn không được.
Lục Trăn nói, "Ai, đừng đi a, chúng ta cùng đi ăn bữa tối, bơi một vòng, thật đói a."
"Vậy anh còn chưa cút đi tắm."
Lục Trăn cười ha ha, đứng dậy đi tắm, Nolan đi phòng ăn chờ anh, không quá hai mươi phút, Lục Trăn đã tới rồi, một thân nhẹ nhàng khoan khoái, hai người chọn thức ăn, Lục Trăn vừa mới bơi xong, lượng vận động lớn, ăn cũng nhiều.
"Anh lúc nào về New York?" Nolan hỏi.