Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1567 : Cái lồng cô đơn lạnh lẽo 1

Ngày đăng: 20:59 21/04/20


Editor: thanh huyền



Nolan trong mắt đau đớn, “Đến cùng chuyện gì phát sinh, tại sao phải làm thấp đi bản thân như vậy? Trong lòng tôi, cậu cho tới bây giờ đều là Lục Trăn, mặc kệ cậu biến thành bộ dáng gì nữa, cậu đều là Lục Trăn.”



“Không giống nhau, không giống nhau...” Lục Trăn cười ha ha, tiếng cười bi ai, “Anh xem một chút nơi này, bây giờ Lục Trăn, giống như con chuột trốn ở bên trong nơi âm u ẩm ướt.”



Nolan bưng lấy mặt của anh, thanh âm dẫn theo lửa giận, “Không cho phép nói như thế nữa, có nghe thấy không, tôi không cho phép nói như thế nữa, anh trong lòng của tôi Thái Dương, vĩnh viễn đều là.”



“Ha ha ha...” Lục Trăn cười to, thân thể thon dài toàn bộ trượt trên mặt đất, trên gương mặt có một nhóm vệt nước mắt chảy xuống, làm như cười đến mức tận cùng không cách nào khống hiện tượng sinh lý, anh đột nhiên cười lên rất ác độc, đầu lưỡi ướt át đảo qua cánh môi, lộ ra một vòng như rắn độc nguy hiểm ác độc dáng tươi cười.



“Tôi vẫn luôn sợ hãi anh phát hiện một chuyện, hôm nay, tôi vậy mà không sợ hãi...” Lục Trăn cười đến có chút bệnh trạng, đột nhiên kéo tay Nolan qua, bao trùm tại nơi đủng quần, cái kia một chỗ khí quan dịu dàng ngoan ngoãn cực kỳ, Nolan hơi hơi nhíu mày, không rõ anh là có ý gì, Lục Trăn tươi cười yêu dị lại cực làm lòng người đau, “Anh biết không? Từ ngục giam đi ra về sau, tôi không thể đột nhiên qi(ý nói xuất ra....).”



Nolan sắc mặt kịch biến, cảnh ban đêm đã ẩn tàng khiếp sợ của anh, rồi lại giấu không được, anh trong đôi mắt thần sắc.



“Tiểu Lục Trăn...”



“Anh không tin tôi sao? Đồng dạng là nam nhân, anh sờ sờ nhìn, rất nhanh anh có thể xác nhận.” Lục Trăn thanh âm giống như một con rắn độc bò qua cổ họng Nolan, anh đột nhiên thò tay, đem Lục Trăn chăm chú mà ôm vào trong ngực.



“Đừng nói nữa, không nên nói nữa.” Nước mắt nóng rực, chảy xuống tại trong vạt áo Lục Trăn.



Hắn hận không thể đem người nam nhân trong ngực này, bóp vào bên trong, đem hết thảy tất cả, đều thay thế cho anh, muốn cái gì, cũng có thể cứ việc cầm đi, chỉ cần không bi thương như vậy.



“Anh xem, tôi chính là tàn phá như vậy, thân thể giống thái giám, a, anh có lẽ vẫn không hiểu cái gì là thái giám, ai, tôi còn phải đối với anh giải thích một thông...”



“Đừng nói nữa!” Nolan rống to! Lục Trăn có thể cảm giác được vệt nước mắt trong vạt áo bản thân.
Nolan một cái tát đánh vào trên mặt Lục Trăn, con mắt Lục Trăn giống như lướt qua một vòng đau đớn, lại không kém mà người khiêu khích anh, Nolan ngực không ngừng phập phồng, “Im ngay cho tôi, cậu biết rõ tôi không phải là ý tứ này.”



Anh nắm chặt nắm đấm, không nghĩ tới bản thân đánh Lục Trăn, vả lại Lục Trăn bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, anh vậy mà đánh Lục Trăn, anh cho là anh một mực đem Lục Trăn che chở trong lòng bàn tay, như nữ nhân giống nhau.



Nhưng mà, anh cũng thích hoài.



Lục Trăn cho tới bây giờ không phải nữ nhân, cũng không cần anh quá mức cẩn thận che chở.



Nam nhân ở giữa cảm tình, vốn là tồn lấy một ít bạo lực, huống chi là bọn họ người như vậy, anh cho tới bây giờ không có đem Lục Trăn trở thành kẻ yếu, lúc Lục Trăn nói ra những thứ này nhục nhã anh, vừa thẹn nhục lời của mình về sau, Nolan hận không thể che anh tại miệng.



Lục Trăn chật vật dựa vào vách tường, nước trên lầu không ngừng chảy, tí tách, thanh âm như vậy giống như là ác ma không ngừng mà truyền đến.



“Nolan, tôi cầu anh, cho tôi lưu lại một chút tôn nghiêm cuối cùng đi.”



Nolan chưa bao giờ biết rõ, trên đời có một loại đau nhức, có thể khắc cốt minh tâm như thế.



Đối với Lục Trăn như vậy, anh có thể nói không sao?



Anh cam lòng, lại tại trên vết thương Lục Trăn xát muối sao?



Nolan không nói gì, chỉ là dùng sức ôm chặt Lục Trăn, một lần cuối cùng như thế, ôm Lục Trăn như thế, đem đầu của anh chăm chú mà áp tại trong ngực của mình.



“Tôi đáp ứng cậu.” Nolan nghe được thanh âm bản thân khàn khàn.