Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1699 : Ai là tiểu bạch kiểm 20

Ngày đăng: 21:00 21/04/20


Năm đó cha anh cũng là đến họp ở Prague, thuận tiện dẫn anh đi theo, sau đó, anh đã nhìn thấy một bãi biển thần kỳ như vậy, qua nhiều năm như vậy, ký ức vẫn còn mới mẻ, chạng vạng đi đến ngắm thủy tinh trên bờ biển cũng coi như một sự đại hưởng thụ.



Tiện tay có thể nhặt về những viên đá cuội rất đẹp.



Cả đời Lục Trăn đi qua rất nhiều địa phương thần kỳ, bãi biển thủy tinh này xem như là thần kỳ nhất. Từ một bãi rác biến thành một bãi biển mỹ lệ, trải qua nhiều năm như vậy đã lột xác hoàn mỹ.



Thị trấn nhỏ không tính lớn, khách sạn cũng không nhiều, du khách nhìn không thấy mấy, đại đa số đều là dân bản xứ. Lục Trăn mang một mặt nạ người phương đông  vô cùng bắt mắt, cho nên, Lục ca ca vô cùng chói mắt.



Tròng mắt xanh thẳm.



Anh là con lai, chiều cao rất giống người phương tây, có một đôi ký hiệu đặc thù như thế, đại đa số người sẽ cho rằng anh là con lai, lại nói một giọng điệu tiêu chuẩn kiểu Mỹ, không có người coi anh là người Đông Á.



Buổi trưa Lục Trăn ở trên trấn nhỏ uống cà phê, tiệm cà phê này do một mỹ nữ rất cao rất gợi cảm mở ra, làn da cô màu mật ong, đôi mắt màu lục, mái tóc xoăn xoăn, trên thân mặc một chiếc váy hoa.



Vừa đối mặt liền khiến người ta phải thốt ra rằng đây là một mỹ nữ.


Hình ảnh tiểu mỹ nhân của anh đứng trước mặt một trung đội, trên người mặc lục sắc tác huấn phục, ánh mắt trầm lãnh, trước mặt anh là một trung đội nam nhân, mỗi người đang muốn gây hấn với anh, trong mắt tất cả bọn họ đều là ánh mắt vô lễ, cứ như cậu tranh đấu giữa những chú hổ mạnh nhất trong rừng rậm vậy.



Nếu lấy động vật mà nói, phải là một đám hổ vây quanh nhìn chằm chằm hùng sư cao ngạo đẹp trai.



Khóe môi Lục Trăn tràn ra một ý cười, người đàn ông của anh nhất định là đứng giữa đám người kia, là người lợi hại nhất, cũng là người ngông nghênh nhất. Anh đã được lựa chọn vào vị trí trung đội trưởng thì chắc hẳn sẽ tự tin như vậy.



Chỉ là, bộ đội vùng châu thổ đứng đầu trong bộ đội đặc chủng cũng không phải là dễ trêu như vậy.



Lấy thân thủ của anh ra so sánh thì anh có thể đối lại được mấy bộ đội đặc chủng thì cũng coi là không tệ.



Nolan cùng anh chưa có giao thủ chính thức, nhưng bản lĩnh Nolan thế nào, anh cũng không hiểu được, có lẽ, có thể đem bọn họ đánh nằm bò đi, nhưng nếu là từng cái từng cái luân chiến, tiểu mỹ nhân nhất định sẽ bị luân tử.



Mỹ nữ trong tiệm cà phê vẫn luôn ở chú ý tới Lục Trăn. Dù sao trên trấn nhỏ này để nhìn thấy bộ dáng một nam nhân như Lục Trăn này là cực hiếm.



Anh vẫn xem báo giấy, khóe môi nhếch lên một lúm đồng tiền, nhìn vô cùng say lòng người. Mỹ nữ nhịn không được liếc xem không hiểu anh đang suy nghĩ gì? Nội dung trên báo chí có cái gì hay để xem, có thể làm cho anh cười đến ôn nhu như thế chứ?



Hôm nay cô cũng xem qua báo chí, cũng không thấy được trên báo chí có sự kiện gì đáng cười cả. 



Lúm đồng tiền ôn nhu kia rất làm say lòng người, mỹ nữ liền chọn một hồi, điều chế một chén cocktail rồi bưng đến trước mặt Lục Trăn, ôn nhu cười nói.