Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 2392 : Oa Oa bị đánh thảm
Ngày đăng: 21:06 21/04/20
Trên người cậu còn ướt và bẩn thỉu, Oa Oa vẫn khóc nức nở như đứt từng khúc ruột, Hạ bảo bối bắt đầu xét lại mình, Có phải cậu hơi nặng tay?Cậu đột nhiên tát mình một cái, thử xem lực có mạnh không, cũng không đau lắm mà.
Mãi đến khi lên xe, Oa Oa còn khóc mãi, Hạ bảo bối cũng không lau nước mắt giúp cô bé, trực tiếp ngồi vào trong xe, Ông nội Đường đau lòng, đem Oa Oa ôm lấy, không ngừng dỗ dành, nhưng vẫn không dỗ được cô bé, Hạ Cảnh ở một bên giúp Oa Oa lau nước mắt, nắm tay nhỏ bé nắm ấy tay của Oa Oa an ủi, “Chị à, đừng khóc, về nhà chúng ta mách cha đánh anh ấy, thôi đừng khóc, chị khóc em cũng khóc theo…”
Ông nội Đường không đồng ý liếc Hạ bảo bối một cái, thằng bé là cháu đích tôn họ Đường, ông cưng chiều vô cùng, ông cảm thấy lần này Hạ bảo bối làm quá rồi, Hạ bảo bối mím môi, cậu cũng đã sớm đau lòng, lúc nãy vô cùng tức giận nhưng bây giờ một chút cũng không hề tức giận. Muôns ôm lấy cô bé, Oa Oa khóc lớn hơn, ông nội Đường buông tay cậu ra, không cho cậu ôm, Hạ bảo bối lại ngốc nghếch không biết làm thế nào.
Thật là, nha đầu chết tiệt kia.
Trước kia mỗi lần cô khóc, cậu đều ở bên dỗ dành cả tiếng đồng hồ, hôm nay vậy mà không dỗ dành thì thôi, lại vẫn không cho ôm? Cậu đã quên mất, chính caạu là người làm cho Oa Oa khóc.
Về đến nhà, Oa Oa còn đang khóc, trên đường khóc suốt hai tiếng đồng hồ liền, Hạ bảo bối nghĩ tới nhiều cách để dỗ dành cô bé, cũng không dỗ được, Ông nội Đường cũng thở dài buồn phiền, “Đứa bé này có thể khóc nhiều như vậy?”
Về đến nhà, Oa Oa còn đang khóc, trên đường khóc suốt hai tiếng đồng hồ liền, Hạ bảo bối nghĩ tới nhiều cách để dỗ dành cô bé, cũng không dỗ được, Ông nội Đường cũng thở dài buồn phiền, “Đứa bé này có thể khóc nhiều như vậy?”
“Cô bé trước đây không như vậy.” Oa Oa mặc dù sợ đau, thích khóc, thế nhưng dỗ dành là cô bé nín ngay.
Về đến nhà, Đường tổng cùng Hạ Thần Hi cũng đã trở về, nghe thấy tiếng khóc, nhìn thấy hai đứa trẻ người ngợm bẩn thỉu, Hạ Thần Hi hỏi, “Làm sao vậy, bị ngã sao?”
“Mammy, anh đánh chị, đánh rất mạnh, làm cho chị khóc…” Tiểu Hạ Cảnh mách, đặc biệt cường điệu nói cậu đánh rất mạnh, Đường tổng nhíu mày, thấy Hạ bảo bối nhếch nhác, tò mò. Hạ Thần Hi không vui nhìn Hạ bảo bối liếc một cái, ôm lấy Oa Oa, “Oa Oa không khóc, để dì ôm con đi tắm.”
Ông nội Đường đem mọi chuyện nói ra, Đường tổng nói, “Trông con như vậy mà tính tình hung bạo, bình thường ba nhìn không ra, dù có tức giận cỡ nào cũng không thể đánh con bé, bình thường chiều chuộng như thế, con thật đúng là không xót.”
“Còn nữa, con còn đánh em con, hôm qua có nhìn thấy con đánh thằng bé, thằng bé chịu nhịn đau không khóc mà thôi.” Hạ bảo bối rên một tiếng, cũng chạy lên phòng khách tắm.
“Còn nữa, con còn đánh em con, hôm qua có nhìn thấy con đánh thằng bé, thằng bé chịu nhịn đau không khóc mà thôi.” Hạ bảo bối rên một tiếng, cũng chạy lên phòng khách tắm.
Cậu tắm xong trở về phòng đã nhìn thấy Hạ Thần Hi cùng Đường tổng đang ngồi chờ sẵn nhìn cậu vô cùng chán nản, Đường tổng trong tay còn cầm một hộp thuốc mỡ, Oa Oa khóc mệt đang ngủ rồi.
“Con đến xem mình làm ra chuyện tốt gì.”
Hạ Thần Hi đang thoa thuốc cho Oa Oa, cái mông sưng lên thật to, nóng hổi, còn có tơ máu, làn da trắng nõn làm hiện lên càng rõ ràng, Hạ bảo bối mặt biến sắc, “Oa Oa…”
Sao có thể nghiêm trọng như thế?
Cậu mất đi lý trí sao?
Hạ Thần Hi sắc mặt không vui nhìn Oa Oa, “Con bé chỉ là một đứa nhỏ, dù có phạm phải sai lầm gì, con có đánh mắng, cũng chỉ đánh một hai cái gọi là trách mắng, sao con có thể không biết khống chế lực của mình thế, con bây giờ với hai năm trước giống nhau sao? Con có thể dùng cái tát có thể đánh bay một người trưởng thành mà đánh con bé sao? Con bé có thể chịu đựng được sao? Dùng tay có thể đánh hằn ra tia máu, con có biết mình dùng bao nhiêu sức mạnh không?”