Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2440 : Hôn lễ ở Monaco 34

Ngày đăng: 21:06 21/04/20


Đường tổng đột nhiên a một tiếng, "Chậc chậc, người kia nhìn thế nào như là Nolan, Lục Trăn, ngẩng đầu nhìn bên phải."



Lục Trăn chậc một tiếng, lão tử mới không bị gạt đâu.



Đường tổng dụ dỗ, "Lão tử danh dự một trăm phần trăm, cậu đây cũng không tin."



Lục Trăn do do dự dự thật đúng là ngẩng đầu hướng bên phải nhìn, kết quả là nhìn thấy Đường tổng này một mặt cười to, không thấy được Nolan, Lục Trăn giận, anh liền biết không nên tin tưởng hắn, nằm cái rãnh!!!



Đường tổng làm ra một bộ dáng rất đau lòng, "╮(╯▽╰)╭, lớn tuổi, ngây ngốc phân không rõ trái phải, nhìn hướng bên trái nè, Nolan là ở chỗ này."



"Lão tử tin anh mới có quỷ!" Lục Trăn giận, nắm lên tay tiểu Allen, "Cho chú này một cái tát, chú này lừa tình cảm của chúng ta."



Tiểu Allen đặc sao vui phịch, đều nhanh giãy khỏi Lục Trăn ôm ấp, hướng ở bên trái Lục Trăn nhảy nhót, Lục Trăn tò mò nhìn sang, không khỏi kinh ngạc, con trai đã gọi người tới ôm đi.



Nằm cái rãnh!



anh thật đúng là tới?



Nolan ôm con trai hôn hôn, tiểu Allen hiển nhiên nhớ anh, thân thiết ôm cổ anh, ướt đát đát hôn vào mặt Nolan, chọc cho Nolan cười, Lục Trăn ở một bên đố kị ngứa răng nghiến, vì sao là cha như nhau, con trai cho anh chính là bàn tay, cấp Nolan chính là hôn.


"tôi nghĩ cậu ôm con trai nhìn cảnh này, nhất định rất hâm mộ." Nolan nói, ôm con trai đến ngồi bên cạnh anh, mỉm cười, "Quả nhiên, tôi vừa tiến đến liền nhìn thấy cậu..."



Câu nói kế tiếp, dù cho chưa nói cũng làm cho Lục Trăn có chút mặt đỏ, anh này vạn năm bất biến da mặt khó có được có chút xấu hổ, cũng lớn như vậy, còn hâm mộ loại sự tình này, đích xác có chút ấu trĩ.



Tiểu Allen giống như cười nhạo anh, ôm cha bé khanh khách cười ba, Lục Trăn trực tiếp ở mông bé vỗ một cái tát, mỗi lần con trai cười anh đã nghĩ đánh con thế nào??



Tiểu Allen ủy khuất, phun nước bọt anh, Lục Trăn tránh, "anh buồn nôn chết, ai thèm vô liêm sỉ."



Nolan cười nhéo nhéo hai má con trai, "Đừng quá phận nga, ba ba sinh khí."



Lục Trăn giận nhìn này hai cha con, trong lòng như vậy một điểm phiền muộn cũng mất, ngày quan trọng nhất, người quan trọng nhất cũng ở bên cạnh anh, còn có cái gì phải hâm mộ, phải tiếc nuối đâu? Kỳ thực, cuộc đời của anh là bao nhiêu hoàn chỉnh a.



Có Nolan, có Allen, so cái gì cũng hơn.



Anh như vậy tiếc nuối, chẳng qua là bởi vì Nolan không bên người mà thôi.



"cậu nghĩ..."



"Không muốn." Nolan còn chưa nói hết, Lục Trăn liền cắt ngang lời của anh, ngón tay nhẹ nhàng câu ngón trỏ Nolan, "Có anh bên tôi, tôi không cần nghi thức này, kỳ thực cũng không có gì quan trọng."



Nolan cười, "Như vậy tùy cậu."