Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 478 : Hai ông cháu bưu hãn (5)

Ngày đăng: 20:51 21/04/20


Editor:..

Beta: thanh huyền



Người đàn ông mặc đồ đen đi qua bên cạnh bọn họ , bọn họ khẩn trương nắm taymấy phút sau lại đi qua màkhông kiểm tra phía dưới xe con , Đường lão thở phào nhẹ nhõm, ông cháu hai người từ phía dưới xe conlăn ra .



Đi qua dãy xe bị hỏng ,Hạ bảo bối vỗ ngực, "Nguy hiểm thật, tên đó không phải là bị ông giết người diệt khẩu sao? Làm thế nào còn sống?Nhà tù cũng rất không đáng tin đi."



"Hắn là em trai sinh đôi của Trương Phi Hổ,tên là Trương Phi báo." Đường lão nói đột nhiên nhìn Hạ bảo bối liếc mắt một cái, "Làm sao ngươi biết ta giết người diệt khẩu?"



"Nga, Daddy nói." Hạ bảo bối quyết đoán bán đứng Đường Bạch Dạ .



Đường lão hừ lạnh, "Ngươi biết ai bắt cóc ngươi?"



"Daddy nói là ông." Hạ bảo bối nghĩ thầm, dù sao bán một lần cũng là bán, bán hai lần cũng là bán,đơn giản là bán hết thôi.



"Không hận ta?" Đường lão nhíu mày.



"Daddy nói, phảihận, phảitrả thù."



Đường lão hừ lạnh, Hạ bảo bối cười như một đóa hoa.



Hai người trên mặt đất ngồi một hồi, đứng dậy, Đường lão kéo hắn đang muốnrời khỏi dãy xe hỏng thì Hạ bảo bối không cẩn thận giẫm đến một khối sắt vụn, âm thanh này dãy xe này đặc biệt rõ ràng Đường lão nhanh chóng kéo Hạ bảo bối trốn vào một bên.



Bọn họ đứng ở đó , mấy người bắn ra hơn chục phát đạn.


Lần này chạy không thoát.



Trương Phi Báo nói, "Đường lão, ông đem đứa bé kia giao ra đây, tôi sẽ tha cho ông một mạng."



Âm thanh của hắn ởphế bãi đỗ xe hỏng vang lên.



Đường lão cùng Hạ bảo bối trốn ở một chiếc xe màu lambên cạnh , Đường lão quay đầu nhìn Hạ bảo bối liếc mắt một cái.



1.Xem ra, mục đích Trương Phi Báolà đứa nhỏ.



Hạ bảo bối dư bộ mặt bánh bao phấn nộn chân chó nói, "Đường lão tiên sinh, không cần đẩy tôi ra chịu chết, tôi lớn lên nhất định sẽ rất hiếu thuận với ông , bảo đảm sẽ hiếu thuận với ông hơn so với cha tôi."



Đường lão hừ lạnh...



Dối trá, gió chiều nào theo chiều ấy!



Đường lão đã nghĩ muốn đẩy Hạ bảo bối rachịu chết.



"Đường lão tiên sinh, ở đây nhiều người như vậy ông chạy không thoát, Tưởng tiểu thư chỉ cần mạng của đứa békhông cần mạng của ông, là ông xui xẻo vừa lúc cùng tiểu tử này ở cùng một chỗ, tôi không làm khó dễ ông chỉ cần ông đem nó giao cho tôi." Trương Phi Báo nói.



"Chuyện của anh trai tôi, tôi có thểbỏ qua chuyện cũ."



"Đường lão tiên sinh, ông hận Đường thiếu như thế, con hắn dự đoán cũng là cái đinh trong mắt ông cần gì phải bảo hộ đứa bé này."



"Ông cố ý tiết lộ tin tức cho anh trai tôi, bắtđứa bé này lại để cho anh tôi giết con tin, nếu anh trai tôi hạ thủ nhanh một chút đứa bé này đã sớm chết .Ông hãy coi như nó đã chết đi, đem nó giao cho tôi là ông có thể đi rồi."



...



Âm thanh của Trương Phi Báo ở trong bóng đêm trở nên rất mê hoặc lòng người.