Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 698 : Yêu hận tình thù 6

Ngày đăng: 20:52 21/04/20


“Nếu như là chết đói, tuyệt đối sẽ là trên đường cười nói, Vân Sinh đuổi

theo săn sói tuyết, không cẩn thận động phải núi tuyết, dẫn đến tuyết

lở, ha ha ha... Tôi vừa nghĩ tới hình ảnh đó tôi liền không thể nhịn

được mà cười chết mất, một người một sói chạy được thật mau. Lại nói

tiếp, động vật thật không có con nào thông minh, Vân Sinh cầm lấy que

đỉnh cấp theo hướng gió tránh được một kiếp.”



Mục Vân Sinh lạnh mặt, “Các cậu không nói lời nào sẽ chết sao?”



Lục Trăn cười đến bừa bãi làm càn, “Tôi nói cậu đây là quả báo, tổng nói dã chiến trong rừng không quan trọng, hiện tại đã biết quan trọng đi, sinh tồn a, sinh tồn, này mới là trọng yếu nhất, nếu để cho chúng tôi, cũng

sẽ không mất mặt như vậy dẫn đến tuyết lở thiếu chút nữa bị chết đông

cứng.”



Mục Vân Sinh hừ lạnh, “ Năm tiếp theo, đến phiên Lục Trăn lưu vong đến bên kia đi.”



Lục Trăn không còn tiếng cười, mà chỉ ngạc nhiên, ôm cánh tay Vân Sinh mà

rống to, “Vân Sinh, cậu thông minh nhất, cậu oai hùng nhất, cậu lợi hại

nhất.”



Mọi người, “...”



An Tiêu Dao nhìn nhìn thời gian, nhắc nhở Lục Trăn, “Lục Trăn, anh có phải nên thu thập đồ đạc lên máy bay hay không?”



”Shit! Bảo bối, tôi thu phí rất quý nga.” Lục Trăn cũng là người sảng khoái,

Mục Vân Sinh sẽ không vô duyên vô cớ để Lục Trăn đi thành phố S, có việc khác muốn làm, đây là một liên hoàn kế.



Thành phố S chỉ là một trong số đó.
Thành phố S chỉ là một trong số đó.



Hạ bảo bối rất không biết điều, định bán thông tin của mỹ nhân thiếu tá,

”Lục ca ca, tôi có thể giúp rình mỹ nhân thiếu tá tắm nga, mang cho anh

hình ảnh, lõa, nam nga, anh có thể tùy tiện đùa giỡn nga, tôi còn có thể quét phần cứng của anh ta, nhìn xem mỹ nhân thiếu tá đang coi cái

gì:A phiến, thích kiểu nữ nhân gì nga.”



Lục Trăn, “...”



Mục Vân Sinh khóe môi xẹt qua một nụ cười nhỏ, có một đứa nhỏ, hợp tâm tình thật là tốt.



Lục Trăn đi thu dọn đồ đạc, nói cơ trưởng đợi mệnh, hiện tại đứng dậy, dự

đoán buổi trưa đi đến thành phố S. Hạ bảo bối hơi bình tĩnh mi tâm hỏi

Mục Vân Sinh, “Vân Sinh, cậu có phải còn có kế hoạch khác hay không?”



An Tiêu Dao thổi một tiếng huýt gió, “Bảo bối, cậu thực sự là quá thông minh.”



Mục Vân Sinh nói, “Thành phố S chỉ là một phần, trong kế hoạch của tôi,

chính là thôn tính toàn bộ Hỏa Vân, Lục Trăn là một quân cờ rất quan

trọng, anh ta sẽ biết phải làm thế nào.”



”Chuyện này cùng Lục Trăn có quan hệ?”



Long Tứ cũng hiếu kỳ, “Lục Trăn cùng Hỏa Vân có quan hệ là lúc nào, vì sao Lục Trăn là quân cờ quan trọng?”



Hạ bảo bối cũng mờ mịt.




Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói, “Ai nói với các cậu, Lục Trăn cùng người Hỏa Vân có quan hệ?”



”Vậy Lục Trăn cùng ai có quan hệ?”



Mục Vân Sinh đẩy thấu kính, ánh mắt lạnh lùng, sắc bén chợt lóe lên, cười

đến ý vị thâm trường, “Thiên la địa võng này, tôi bố trí đã bảy tám năm, giờ là thời gian chậm rãi thu lưới, hai ba năm sau, lực lượng hắc ám

quốc tế, duy ngã độc tôn(ý chỉ duy nhất), không cho nhị hổ.”



Ngữ khí lạnh nhạt, khí phách.



Lộ ra một loại khí phách đế vương cường ngạnh, cùng uy nghi.



Hạ bảo bối hơi nhíu mày, nghe ý tứ Mục Vân Sinh, bé nên sớm có sắp xếp, không có hai vua, vậy Đường môn sẽ ra sao?



An Tiêu Dao nói, “Bảo bối, chờ xem, trận đánh kế tiếp chúng tôi sẽ củng cố cố giang sơn, giao cho trên tay cậu.”



Hạ bảo bối rất ưu thương hỏi, “Giang sơn toàn các anh đánh hạ, tôi làm gì a?”



Mọi người, “...”



Khu biệt thự ngoại ô thành phố, giao thông bốn phương thông suốt.



Hạ Thanh sắc mặt âm trầm ngồi ở bên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hạ

Thần Hi, thập phần đau lòng, tỷ tỷ, chị trốn chúng tôi nhiều năm như

vậy, thế nào lại không sống tốt, đem bản thân biến thành ra như vậy, bộ

dáng người không ra người quỷ không ra quỷ?



Chị không phải đã đáp ứng, sẽ sống một cuộc sống tốt sao?



Hạ Thanh nắm tay Hạ Thần Hi, trầm giọng hứa hẹn, “Chị đừng sợ, có em ở

đây, em sẽ bảo hộ chị, sẽ không để cho người khác thương tổn chị, tuyệt

đối sẽ không, chị yên tâm, người làm chị thương tổn, em sẽ không bỏ

qua.”