Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)

Chương 16 : Tường vi bí ẩn – 16

Ngày đăng: 07:26 19/04/20


[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]



Vụ án thứ nhất:



Tường vi bí ẩn



16.



“Lawrence” Phu nhân Campolam kéo cậu ta ra khỏi phòng, “Con đang nói bậy bạ gì đó? Không thấy thanh tra Russell đang bị bệnh sao?”



Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại Ian và Haley.



Ian cúi đầu, nhẹ giọng gọi: “Haley, nếu cậu thật sự giả vờ, thì dừng lại đi.”



Haley vẫn như trước ngủ say, mí mắt không hề động đậy dù chỉ một chút.



Ian càng lúc càng lo lắng, chẳng lẽ Haley thật sự phát sốt? Thân thể y vốn luôn khỏe mạnh, như thế nào bỗng nhiên sinh bệnh?



Đúng lúc này, di động Ian rung lên, vừa mở ra, liền phát hiện một báo cáo điều tra mới do phân bộ New York gửi tới. Bên trong báo cáo, nhóm pháp chứng đã điều tra thêm được một số manh mối trên thi thể Lena, bao gồm cả vết bầm trên lưng nạn nhân.



“Trời ạ… Gặp quỷ rồi” Ian đứng phắt dậy, lao ra khỏi cửa.



“Thanh tra Connor, xảy ra chuyện gì vậy?” Phu nhân Campolam lo lắng hỏi thăm.



“Vụ án xuất hiện tình huống khẩn cấp, tôi phải mau chóng xử lý. Đồng sự của tôi…”



“A, cậu cứ yên tâm đi tra án Chúng tôi sẽ chăm sóc cho thanh tra Russell”



“Cảm ơn” Ian xoay người, rời khỏi nhà Campolam, lập tức phóng xe đi, cùng lúc gọi điện cho cục cảnh sát.



Bọn họ lập tức chạy tới khách sạn diễn ra hội thảo nghiên cứu y học, cùng nhân viên phục vụ đứng trước một căn phòng.



“Bác sĩ Doug Vô cùng xin lỗi đã quấy rầy ngài Khách sạn chúng tôi phát sinh tình huống khẩn cấp, xin ngài vui lòng mở cửa”




“Cậu ta… Cậu ta không phải bị mộng du chứ?”



“Mau đi xem”



Vợ chồng Campolam vội vàng chạy xuống sân. Bọn họ không dám lên tiếng, sợ rằng sẽ dọa đến Haley.



“Chúng ta… Chúng ta nên làm gì bây giờ?”



“Hiện tại có thể làm gì chứ?” Ngài Campolam chậm rãi đi đến trước mặt Haley, lại phát hiện đối phương đang mở mắt.



Chỉ là ánh mắt y không hề có tiêu cự, tựa như cái xác không hồn.



Ngài Campolam nuốt xuống một ngụm nước bọt, cố gắng thả lỏng thanh âm của mình: “Thanh tra Russell… Cậu có nghe tôi nói không? Cậu tỉnh lại được chứ?”



Trong khoảnh khắc ấy, khóe môi Haley lộ ra một nụ cười yêu mị.



Ánh trăng huyền bí hòa trong bóng đêm hắc ám, mờ ảo cùng dữ tợn.



Ngài Campolam giống như bị hấp dẫn, bàn tay vươn ra chạm lên gương mặt Haley. Da thịt y lạnh lẽo mà nhẵn nhụi, tựa như sứ trắng khiến người ta mê mẩn không muốn buông tay.



Đúng lúc này, phu nhân Campolam tiến đến, kéo tay chồng mình xuống.



“Vì Chúa, ông có thể thu liễm một chút không? Cậu ta không phải mấy đứa nhóc vài tuổi dễ dàng bị ông lừa gạt, người kia là thanh tra liên bang đó”



Ngài Campolam giống như hiểu ra điều gì đó, lùi về sau hai bước.



Thanh âm mơ hồ tựa như truyền tới từ cõi xa xăm, khiến hai vợ chồng cùng quay đầu.



“Thả chúng tôi ra đi… Chúng tôi không muốn bị chốn dưới đó… Không muốn bị rễ tường vi quấn lấu, xương cốt chúng tôi bị xuyên qua, bị đủ loại côn trùng bò sát muốn đục thủng… Kia… Đóa hoa tường vi kia chính là mọc từ trong hốc mắt của tôi… Đóa hoa ấy siết lấy xương đùi của tôi… Van cầu ngài… Thả chúng tôi ra đi mà… Thả chúng tôi tự do a…”



còn lại…