Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Nàng Dâu Xuyên Qua

Chương 44 : Tra rõ việc này

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Hoắc Hi Thần nhìn sắc mặt Bình Thân vương phi, trong đầu yên lặng thở dài. Vị vương phi này tìm mình đến, hẳn không phải trùng hợp tâm huyết dâng trào, Hoắc Hi Thần cũng là công tử hào môn thế gia đi ra, người ở Hoắc gia so với Khương gia càng phức tạp hơn, hắn biết đấu đá hậu trạch không thể kém so với Khương Hằng.



Cho nên trực giác nói cho hắn, chính mình đã bị quấn vào trong tranh đấu hậu trạch của Khương gia, hơn nữa là vị Bình Thân vương phi này tự mình đem hắn kéo xuống nước.



Hoắc Hi Thần nhìn ánh mắt vị Vương phi tuổi trẻ này, liền càng nhiều tầng thâm ý. Trong thường ngày Hoắc Hi Thần tiếp xúc người Khương gia nhiều nhất, chính là đại tiểu thư Khương gia Khương Huệ Như. Khương Huệ Như thập phần thích đại bá mẫu này của nàng, luôn tại trước mặt Hoắc Hi Thần nhắc tới Cố Vãn Tình, nói đã biết vị đại bá mẫu như thế nào tâm địa thiện lương, dày rộng nhân từ, như thế nào tốt với mình. Nay Hoắc Hi Thần nhìn người trước mắt, tựa hồ nhìn thấy mặt ngoài của vị Vương phi này.



Hoắc Hi Thần luôn cảm thấy Bình Thân vương phi tuy rằng biểu hiện ra giật mình rất lớn, nhưng trên thực tế nàng đối với chuyện con dâu không thể sinh dục cũng không ngoài ý muốn, thậm chí là ở bên trong dự kiến của nàng.



Nếu thay đổi người bên ngoài, khả năng sẽ cố kỵ thế lực Khương gia, không dám nói rõ, dù sao nếu là nói ra lời này, đó là chuyện không lấy lòng, nhưng là Hoắc Hi Thần bất đồng, hắn là đích nhi tử Hoắc gia, thân phận quý không thể nói, có vài lời người bên ngoài không dám nói, nhưng Hoắc Hi Thần lại có thể nói, còn nữa hắn là thần y, lời nói của hắn, đó nhất định chắc chắn là chuyện thực. Hoắc Hi Thần cười khổ, đoán đại khái đây là nguyên nhân Bình Thân vương phi gọi hắn đến.



Vì thế Hoắc Hi Thần hít sâu một hơi, nói: “Thực không dám đấu diếm, đại thiếu phu nhân thân mình lỗ lã, là bởi vì nàng ta hàng năm ăn hàn vật cực âm, bị thương căn bản, cho nên không thể sinh dục.”



“A? Hoắc công tử, lời này giải thích thế nào?” Mắt Cố Vãn Tình sáng rực lên, nhìn Hoắc Hi Thần trong mắt thêm một chút khen ngợi, vị công tử này tuy bộ dáng nhìn bất cần đời, nhưng hắn là người hiểu lòng người.



Hoắc Hi Thần nhíu nhíu đầu mày, lời này mình nhất định phải nói minh bạch như vậy sao? Hoắc Hi Thần ngẩng đầu nhìn chằm chằm Cố Vãn Tình, gặp vị vương phi này có một đôi mắt trong suốt tinh oánh đang nhìn mình, bên trong không mang theo một tia bụi bặm, sạch sẽ trong sáng. Hoắc Hi Thần thật sự không muốn tin tưởng, chủ của đôi mắt này, sẽ bị cuốn vào trạch đấu dơ bẩn đó.



“Ý của vãn bối là nói, đại thiếu phu nhân không thể sinh dục, là bởi vì nàng ta ăn phải dược tuyệt tử dược tính quá mãnh liệt. Hơn nữa loại dược này hạ rất cao minh, nếu cho đại phu khác xem, chỉ biết nghĩ rằng thể hàn, không nhận ra là tác dụng của dược vật.” Hoắc Hi Thần thở dài, vẫn là đem những lời này nói ra.



“Hoắc công tử xác định chứ?” Cố Vãn Tình nhìn Hoắc Hi Thần, bình tĩnh hỏi: “Việc này sự tình rất quan trọng, nếu là thật sự, thì tất nhiên là có người muốn hại phu nhân thế tử Khương gia ta, ta nhất định phải tra rõ việc này, bắt được hung thủ sau lưng.”


“Vãn Tình.” Khương Hằng đi qua, nhẹ nhàng cầm tay Cố Vãn Tình: “Quan lại Thiên triều có tục lệ lấy thê nạp thiếp, nàng có biết vì sao ta không nôn nóng như thế sao?”



Cố Vãn Tình ngẩn người, không hiểu được vì sao Khương Hằng muốn nói chuyện này, liền lắc lắc đầu.



Khương Hằng thở dài: “Khi ta tuổi còn nhỏ, từng thấy thê thiếp trong phòng tổ phụ tranh chấp, các thúc bá cốt nhục tướng tàn, hậu trạch tranh đấu tàn khốc, ta so với ai khác đều rõ ràng, mẫu thân ta cũng là bởi vì cuốn vào đấu đá hậu trạch, tuổi còn trẻ đã phải đi. Khi đó ta liền lập ra lời thề, Khương Hằng ta nhất định phải bảo vệ tốt thê tử của ta, không để bi kịch tái diễn. Cho nên ta cưới nàng, liền cự tuyệt ý niệm nạp thiếp trong đầu, liền ngay cả mấy phòng thiếp thất ban đầu cũng chỉ nuôi các nàng, không hề hỏi đến. Trong nhà ít thiếp thất, tranh đấu cũng ít, ta hy vọng hậu trạch này sạch sẽ, nàng có biết khổ tâm của ta không?”



Trong lòng Cố Vãn Tình ba đào nhấp nhô, nàng chỉ biết Khương Hằng trong thường ngày sủng nàng, là người ít có thiếp thất trong quan lại Thiên triều. Lại không biết thì ra trong lòng Khương Hằng có ý tưởng như vậy, hắn là vì bảo hộ nàng, mới làm chuyện này.



Khóe miệng Cố Vãn Tình xả ra một chút chua xót, nàng rất muốn nói cho Khương Hằng, từ lúc Thái Hậu đem Hậu Uyển Vân chỉ hôn cho Khương Viêm Châu, hậu trạch Khương gia cũng đừng tưởng sạch sẽ. Theo tính tình Hậu Uyển Vân, nàng ta nhất định là đã bài trừ đối thủ, đem hậu trạch này quét sạch. Khi đó hậu trạch Khương gia, sẽ không biết muốn mai táng bao nhiêu hài cốt của phụ nữ, chết non bao nhiêu tính mạng đứa nhỏ.



Nhưng nàng không thể nói cho Khương Hằng, nàng không thể nói cho Khương Hằng, chính mình là đại tiểu thư Hậu gia Hậu Uyển Tâm đã chết, nàng không thể giải thích cho Khương Hằng nàng đã biết hết thảy. Lúc này nàng bỗng nhiên may mắn, may mắn là chính mình gả vào Khương gia, nếu không nếu là thay đổi người phụ nữ khác gả cho Khương Hằng, đã sớm uống vào tuyệt tử canh mà Hậu Uyển Vân hạ, không thể sinh nhi dục nữ, rồi sau đó bị vẻ bề ngoài điềm đạm đáng yêu của Hậu Uyển Vân lừa bịp, sớm muộn gì sẽ giống phu nhân An Quốc Hầu, giống Hậu Uyển Tâm, chết ở trên tay người mình tín nhiệm thương yêu.



Cố Vãn Tình trọng sinh, nàng trăm phương ngàn kế gả vào Khương gia, kỳ thực cũng là vì Khương gia miễn trừ một hồi tai hoạ. Có lẽ, hết thảy đều là thiên ý.



Khương Hằng nhìn Cố Vãn Tình, chỉ thấy trong mắt nàng khởi động cảm xúc nhấp nhô, cuối cùng đều hóa thành một mảnh bình tĩnh.



Cố Vãn Tình bỗng nhiên nở nụ cười, cười dịu dàng, lại thản nhiên bằng phẳng, nàng cầm tay Khương Hằng, ngẩng đầu nhìn ánh mắt của hắn, cười mặt mày đều giãn ra: “Phu quân, chàng tin thiếp, thiếp chắc chắn che chở Khương gia từ trên xuống dưới, không phụ ân tình của chàng.”



Khương Hằng nhìn nàng, cũng tràn đầy ý cười: “Ta vẫn vậy, tin nàng, chưa bao giờ hoài nghi.”