Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 101 :
Ngày đăng: 01:51 19/04/20
“Nghe đây! Không cần kiếm tiền bằng cách đó nữa, còn nhiều việc khác có thể làm, có thể kiếm được tiền. Cô không cần phải tiếp tục làm cái công việc kia nữa! Bằng không đợi đến khi Dương Dương hiểu chuyện rồi thì nó sẽ không thể chấp nhận một người mẹ như cô đâu! Cô không lo cho con của cô sao? Cô đã có một đứa con rồi đó! Tôi nói có đúng không?” Hắn chằm chằm nhìn thẳng vào cô khuyên nhủ: “Có nhiều việc không cần phải vất vả nặng nhọc, đã có rất nhiều cô gái ở đó làm rồi!”
Hắn cho rằng Tiểu Ngưng là loại người ham ăn biếng làm, sợ khổ cực mà đi kiếm tiến bẳng da thịt mình.
Nghe lời của hắn ‘giảng dạy’ mình, Tiểu Ngưng tức đến điên lên: “Chuyện của tôi không cần phiến anh quan tâm!”
“Tôi cũng không muốn quản cô, mà là quan tâm nhắc nhở cô. Chẳng nhẽ cô muốn Dương Dương sau khi lớn lên biết được mẹ của nó là người mà ai cũng có thể làm chồng sao?”
Bốp!
Một bàn tay in hằn trên mặt hắn.
Đường Hạo phẫn nộ trừng mắt nhìn cô, thật nhanh chuẩn xác bắt lấy cổ tay của cô: “Đáng chết, cô dám đánh tôi?” Trước cô gái kia cũng tát hắn một cái, bây giờ lại thêm người phụ nữ trước mặt này.
“Đánh anh! Đánh anh thì sao nào?” Tiểu Ngưng nuốt nước bọt lấy lại dũng khí hô lên: “Đường Hạo, nói cho anh biết, người không có tư cách giáo huấn tôi nhất chính là anh đấy!”
Trên mặt tê tê đau đớn, nhắc nhở hắn đã quản quá nhiều chuyện rồi. Hắn hôm nay tự dưng trúng gió hay sao mà lại quan tâm đến công việc của một người phụ nữ xa lạ cơ chứ? Hắn chính là không muốn cô làm các việc bán thân kiếm tiền này. Bởi vậy, sau khi tiếp nhận Giải Trí Thành, hắn đã cho phụ trách đuổi hết đám phụ nữ hầu rượu khách nhân kia đi.
Bởi vì vậy mà cô sẽ không còn ở đó mà kiếm tiền, trị ngọn mà không trị được gốc, đuổi đi bây giờ cô sẽ đến các câu lạc bộ, hộp đêm khác kiếm tiền.
Xem ra hắn ăn no rỗi việc quá rồi, nhiều việc không muốn giải thích. Trong tâm tư lại không tìm được một cái cớ nào hợp lí hơn, đành tự nhận mình ăn no không có việc gì làm: “ Tôi giới thiệu cô đến công ty làm việc!”
Hắn lấy từ trong chiếc ví da kia một tá tiền mặt, lắc qua lắc lại trước mặt cô: “Như thế này, cô nói đi, chắc quá đủ để mua cô mấy lần rồi đấy!”
“Tôi không phải!” Rốt cuộc, Tiểu Ngưng cũng phát ra được những thanh âm nghẹn ngào đứt quãng.
“Không phải cái gì?” Hắn đã tận mắt chứng kiến cô ở trong Giải Trí Thành làm việc ám muội, thấy rõ cô trong phòng, với một màn đầy khiêu khích thú tính con người. Cho dù sự thật cô bị người ta hạ thuốc, nhưng cũng không thể chối bỏ được cô là loại phụ nữ buôn sắc bán thân.
Nếu như cô không phải là người kiếm tiến tại nơi đó, thì sao lại bị người ta hạ thuốc?
“Tôi không phải!”
Tiểu Ngưng còn chưa nói xong đã bị hắn cắt ngang: “Không cần phải nói những lời dối trá nữa! Được, cô không muốn đổi việc, muốn làm công việc đó đến thế! Vậy thì mua luôn cô cho tiện nhỉ? Người khác một lần cho cô một ngàn thì tôi sẽ cho hai ngàn, như thế nào?”
Vừa nói hắn vừa không để ý đến cô đang đá hắn, đánh hắn, giãy giụa không thôi, trực tiếp đem cô lao như bay, hướng đến căn phòng trên lầu kia.
Hắn căn bản chỉ muốn khuyên cô thay đổi việc làm đừng có làm công việc đó nữa. Hắn vốn cúng không có ý định đụng vào cô.
Dù sao, loại phụ nữ này cũng quá dơ bẩn, mà hắn thì lại thích người sạch sẽ.
Nhưng hết thảy mọi sự diễn ra hắn không khống chế nổi, hắn thật sự muốn một lần nữa nhìn cô, nhìn bộ dạng cô dưới thân hắn mà cầu xin tha thứ.