Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 281 :

Ngày đăng: 01:52 19/04/20


 



Tắm rửa sạch sẽ xong, cô có thói quen mặc luôn quần áo sạch chứ không choàng khăn tắm. Lúc vặn vòi hoa sen lại, cô mới phát hiện ra mìnhkhông có quần áo để mặc, mà quần áo của cô lúc này thì đã ướt cả rồi.



Nhìn chính mình trần truồng ở trong gương, Bạch Phương Úc nhíu mày lại, nói: “ Không xong rồi! Phải làm sao bây giờ?” Cô vừa dùng khăn tắm lau khô thân thể, vừa nghĩ làm thế nào để đi ra ngoài.



Cô nhìn cả gian phòng tắm lớn, nhưng không có lấy một cái khăn nào đủ lớn để che kín cả thân thể.



“ Thiệt là…. Hắn như thế nào mà không có cả khăn tắm cỡ lớn ở trong này?”



Không có cách nào khác, Bạch Phương Úc chỉ có thể đẩy hở một cánh cửa, tạo thành khe nhỏ rồi nói vọng ra ngoài: “ Đường Hạo, anh giúp em cầm một bộ quần áo tới đây! Em….em không có quần áo để mặc…”



Vừa mới tắm rửa trong thư phòng bước ra, Đường Hạo nghe thấy tiếnggọi từ hướng phòng ngủ của mình. Chỉ thấy cô đang lộ cái đầu nhỏ rangoài. Chiếc khăn nhỏ không đủ che đi hai luồng phong mãn trước ngực,cùng da thịt trằng tuyết. Đường Hạo nhịn không được lại nhớ đến nhữngđường cong trên cơ thể của cô. Hắn cảm thấy toàn thân mình dưới lớp áongủ màu trắng đang nóng dần lên. Nhất là khi thân dưới đột nhiên trở nên cứng nhắc.



Biết rõ hắn nghe được lời của mình, Bạch Phương Úc nhanh chóng đóngcửa phòng tắm lại. Tim cô đập thình thịch, tựa người trên vách cửa, quay đầu lại, lắng nghe động tĩnh từ bên ngoài.



Đường Hạo lấy một bộ áo ngủ của hắn ở trong tủ ra. Lúc định đưa chocô thì chợt nghĩ áo của mình rất dài, cô mặc hẳn là phải đến tận chân.Như vậy thật sự là quá buồn cười. Nghĩ một lát, hắn lấy một chiếc áo sơmi của mình ra.



“ Mặc áo sơ mi của tôi được chứ?”



“ Được!” Phương Úc khẽ lên tiếng đáp lai, cả người run rẩy.



Tiếp theo, cô nghe được những tiếng bước chân trầm ổn đang dần tiến về phía phòng tắm này.



“ Mở cửa ra!”



Phương Úc vội vàng mở he hé cửa ra. Cánh tay tuyết trắng lộ ra bên ngoài. Đường Hạo đem chiếc áo sơ mi đặt lên bàn tay của cô.



Bàn tay tuyết trắng vừa mới cầm được chiếc áo sơ mi, còn chưa kịp rút về, tay kia của cô đã hung hăng đóng chặt cửa lại. Thế là, cô đã tựkhiến tay mình bị kẹp giữa cánh cửa.
Bên trong không có gì cản trở khiến cho bàn tay hắn hưởng thụ tất cả những nơi bí ẩn



“ Sắc phôi!” Cô lắc lắc mông, không kịp thở nói ra.



“ Thế mà đã là sắc phôi rồi sao? Ha ha, vậy em cũng là sắc nữ!” Hắn chăm chú nhìn cô, thấp giọng mơm trớm hỏi.



“ Em không phải!” Cô bịt chặt hai lỗ tai lại.



Hắn cảm thấy bộ dạng tức giận của cô thật đáng yêu, càng muốn trêu chọc cô: “ Không nói! Vậy làm!”



Vội vàng không có chuẩn bị, hắn một tay ôm lấy cô, một tay thuần thục cởi bỏ những chiếc cúc trước ngực áo cô, hơn nữa đầu hắn còn cúi thấphôn xuống đôi môi cô. Bàn tay to của hắn chuẩn xác nắm lấy nơi mềm mại,tròn tròn, đáng yêu của cô.



Cô rên lên một tiếng. Tất cả ngôn ngữ, tất cả suy nghĩ trong nháy mắt đều biến thành tro bụi.



Khuôn mặt của cô nóng hổi. Trái tim đập mạnh. Thân thể nóng bỏng. Hai chân mềm nhũn.



Hô hấp của hắn dồn dập, nụ hôn của hắn nhiệt tình và vô cùng điêu luyện. Hắn đang căng cứng lên, cả thân thể nóng bỏng.



Nhiệt huyết sôi trào…. Trong lòng mê say….



Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng tăng cao. Hắn ôm ngang người cô.Hắn hôn xuống xương quai xanh của cô, hấp thụ hoàn toàn mùi hương trêncơ thể của cô. Hơi thở nóng bỏng không ngừng phả ra. Chiếc mũi cũng vôtình hay cố ý mà đụng chạm lên da thịt nõn nà của cô.



“ Áa….. Rất ngứa…. Dừng lại…. Dừng…..”



Hắn toàn đụng đến những nơi mẫn cảm trên người cô.



“ Ở đâu ngứa? Là chỗ này….”Bàn tay to của hắn đụng chạm lên nơi tròn trịa của cô, sau đó chuyển vị trí xuống phía thân dưới, “ Hay là chỗ này?”