Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 285 :

Ngày đăng: 01:52 19/04/20


 



“ Đừng ư? Anh thấy em rõ ràng là đang muốn anh chạm vào….” Hắn lại dùng sức sở. Cô muốn hắn khó chịu, hắn cũng không dễ dàng buông tha cho cô.



Hắn đem thân thể của cô xoay tròn một cái, để tấm lưng mảnh khảnh của cô dán sát lên ngực hắn, chân dài của hắn chống lên eo cô.



Cánh tay của hắn quá  cứng rắn, cô căn bản không có cách nào để thoát khỏi, chỉ đành để mặc hắn ở trên thân thể cô làm ác:“Xin anh! Đừng làm loạn nữa mà…..”



Đường Hạo ở bên tai cô, nhẹ giọng chất vấn: “Nói thật ra đi, là ai đang làm loạn? Có phải là em đang câu dẫn anh không?”



Cô kiên quyết chối bỏ:“Không có! Thật không có! Một trăm, một ngàn lần không hề có!”Kỳ thật, cô cũng có điểm cố kỵ cho nên hắn hiện tại chỉ có thể nhìn màkhông được chạm vào. Ha ha, thời cơ tốt để tra tấn hắn, cô làm sao màlãng phí bỏ qua được!



“Còn dám nói là không có? Hừ!”



Trong cơ thể cuồn cuộn sóng tình làm cho thân thể cô không thể đứngthẳng, mềm nhũn dựa sát vào hắn. Thấy cô vẫn mạnh miệng không chịu thừanhận, bàn tay to lớn của Đường Hạo lại dọc theo đường cong cơ thể của cô mà châm lửa, lục lọi xuống phía dưới, dùng lại ở tử địa trên vùng bụngbằng phẳng của cô.



Đột nhiên, Bạch Phương Úc cảm thấy bụng mình như bị buộc chặt, thânthể càng thêm kịch liệt run rẩy. Dưới bụng cảm thấy trống rỗng, cần hắntrợ giúp lấp đầy.



“Thừa nhận rồi sao? Em có phải là cố ý hay không? Nói chuyện!”Hắn phác giác cô đang xao động, khóe miệng câu dẫn, uy hiếp cô.



“ Có! Em có! Được rồi, anh có thể buông tha cho em được hay không?”Cô tức giận hô lên. Nếu như còn chịu thêm sự giày vò của hắn nữa, cô chắc sẽ lại mất hết tự chủ mà hùa theo cầu hoan với hắn.




“ Không được! Còn chưa có mua đủ! Kiên trì lên một cái nào!” Bạch Phương Úc buông lỏng cánh tay của hắn ra, dẫn hắn đi đến quầy bán đồnội y của nam giới. Nhìn một loạt quần lót nam treo trên mắc, cô cẩnthận chọn lựa.



Sau đó, cô cầm lên một cái quần lót màu xanh đậm hình tam giác, quay người hỏi hắn: “ Cái này màu sắc thế nào? Màu đen không quá tốt, dễ bị phai màu, trông sẽ không được khỏe mạnh!”



Gương mặt màu lúa mạch của Đường Hạo trở nên đỏ sậm, nhăn lông mày nói: “ Tùy!”



Bạch Phương Úc không có phát giác được hắn đang không tự nhiên, còn phối hợp nói thêm vào: “ Sao có thể tùy được? Quần áo lót của anh nhất định phải phù hợp thì mới thoải mái. Đúng rồi! Anh thích góc bẹt, hay tam giác?”



Lần đầu tiên có người phụ nữ thẳng thắn hỏi hắn vấn đề như vậy! Sắcmặt của hắn càng lúc càng đỏ đậm hơn, nửa ngày vẫn không trả lời.



“ Nói đi! Anh thích tam giác hay góc bẹt?” Cô mở to hai mắt nhìn hắn. Cô đơn thuần chỉ muốn hắn ăn mặc được thoải mái. Rất khó khăn sao?



Đường Hạo nhíu mày, lại thấp giọng nói bên tai cô: “ Cái mà em đang mặc trên người bây giờ là góc gì? Anh liền thích mặc loại góc đó!”



Lúc này, đổi lại chính là Bạch Phương Úc đang đỏ bừng mặt, không có ý tứ. Cô đang mặc chính là một cái hình tam giác, vậy thì phải là tamgiác. Tiếp theo, ánh mắt cô rơi xuống những chiếc quần lót hình tamgiác. Màu sắc thì hoàn toàn do cô làm chủ.



Đường Hạo nhìn dáng vẻ của cô đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này đang săn sóc mình rất tỉ mỉ. Thật sự rất tốt!



Trong nháy mắt một cái giác không thể nói được dâng lên trong lòng hắn.