Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 292 :

Ngày đăng: 01:52 19/04/20


 



Edit: Meimoko



________



Đường Hạo định chạy theo giữ Bạch Phương Úc lại nhưng đúng lúc đó, điện thoại lại đổ chuông.



“ A lô…”



“ Anh Hạo, em đã nghe ngóng bên phía công ty hàng không. Dựa theotư liệu mà họ cung cấp thì trên chiếc máy bay gặp nạn ngày hôm đó khôngcó hành khách nào tên là Bạch Phương Úc cả! Theo đà này, chỉ sợ…..” Tiếng Hải Uy truyền đến từ đầu kia điện thoại, giọng nói mang theo an ủi.



Lông mày của Đường Hạo nhăn lại, vì sao mọi chuyện đều khác so với hắn suy nghĩ? “ Cậu xác định rõ chưa?”



“ Em đã cho người điều tra hai lần rồi, không sai đâu! Anh Hạo, em nghĩ….chị Ngưng đã qua đời được một thời gian rồi, anh cũng nên thử kết giao với ai đó xem….” Cậu tùy thời mà lại khuyên bảo Đường Hạo. Bác Đường nói cậu thử khuyên bảo anh Hạo nhiều hơn, khuyên anh ấy sớm kết hôn.



“Cậu câm miệng, Hải Uy, tôi nói cho cậu biết, chị Ngưng của cậuchưa chết! Cô ấy còn sống, Bạch Phương Úc chính là cô ấy! Cậu tiếp tụcđiều tra Bạch Gia đi!” Hắn kiên định nói, trong chuyện này nhất định có người cố ý đem chân tướng sự thật che dấu!



Nhưng tại sao phải che dấu chân tướng? Người của Bạch gia ngay cả con gái mình cũng không muốn nhận sao?



“Bạch gia là gia đình là ăn đứng đắn, tuy tài sản không phải lớn,nhưng là cũng là có thế lực nhất định! Kỳ thật, em nghĩ, anh Hạo, anh có phải là đã suy nghĩ phức tạp mọi chuyện lên quá rồi không”



“Tôi muốn cậu đi điều tra thì cậu cứ thế mà đi thăm dò, không cần phải nói nhảm!” Đường Hạo nghiêm túc ra lệnh.



“Dạ, anh Hạo!” Hải Uy hiện tại rõ ràng đã không phải là‘ thợhọc nghề ’ bên người  Đường Hạo, nhưng là cậu vẫn tự nhiên mà nghe theohắn mệnh lệnh.




Bạch Phương Úc nhìn biển hiệu lập tức hiểu được ý tứ của hắn, sắc mặt trở nên trắng bệch.”Anh điên rồi ư? Tại sao phải dẫn tôi tới chỗ này? Dương Dương nhìn thấy tôi là lại khóc lớn!”



“Em không phải cũng muốn gặp nó hay sao? Bạch Phương Úc, anh chuẩn bị cho em trở thành mẹ kế của nó đấy, em đồng ý không nào?” Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ mẹ kế.



“Tôi….. Nhưng…. chưa có nghĩ qua muốn gả cho anh......” Liền yêu nàng lời của người này đều không có, nàng làm sao có thể gả chohắn? Thế thân, nàng mới không muốn Làm cho người ta đương thế thân!



Đúng lúc này, Dương Dương đeo cặp sách đi ra ngoài cổng trưởng, vẻmặt Bạch Phương Úc lại có phần không tình nguyện. Trong nháy mắt biếnmất mọi suy nghĩ hỗn loạn đều biến mất, cô chỉ nhìn xem bóng hình nhỏ bé kia, trong lòng kích động không khống chế nổi.



Đường Hạo đi về phía trước đón lấy cặp sách của con trai. Mà Đường Ngạo Dương cũng cầm lấy thay ba của mình đi về phía chiếc xe.



Tim Bạch Phương Úc đập thình thịch, càng lúc càng nhanh khi thấy cậubé mở cửa xe. Trong nháy mắt cậu bé nhìn thấy cô, cô thậm chí quên cả hô hấp.”Dương Dương......”



 “Vì sao? Vì cái gì cô ta trong này?” Đường Ngạo Dương chất vấn ba nó, hiển nhiên có một người phụ nữ xuất hiện trong này cũng khiến nó bất mãn.



Đường Hạo đem con mình nhét vào trong xe, đơn giản giải thích.”Con không phải muốn làm ngôi sao sao? Cô này sẽ biến con thành một ngôi sao nhỏ tuổi!” Tuy nhiên, hắn cũng không thích để cho con mình bị đưa đi rêu rao thái quá, nhưng hắn muốn cho bọn họ có cơ hội ở chung!



Đường Ngạo Dương rất không tình nguyện nhìn cô, nhưng vẫn hỏi: “Thật không ạ?”



Bạch Phương Úc lập tức gật đầu thật mạnh, mỉm cười nói: “Thật sự! A di dẫn cháu đi đến phòng làm việc được không?”



Đường Ngạo Dương nghiêng cái đầu nhỏ nhìn xem khuôn mặt tươi cười của cô, đôi mắt to trong sáng càng lúc càng bị mê hoặc. Vì sao người phụ nữ này lúc cười rộ lên lại giống mẹ đến vậy? Chỉ là cô ta tóc ngắn, mà mẹthì tóc dài!



Nhìn cậu bé lần này không có tỏ vẻ ghét cô kịch liệt như lần trước, Bạch Phương Úc mỉm cười, cũng nhịn không được nói lớn!”Dương Dương, đồng ý đi xem không?