Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 339 :
Ngày đăng: 01:53 19/04/20
Edit: Meimoko
______
“Kết hôn?” Lục Giai Ngưng thốt lên hai chữ này, “ Trước kia chúng ta cũng đã nói qua rồi không phải sao? Em không muốn kết hôn với anh!”
Đường Hạo không giải thích được nhìn cô, nói ra một cách rất tự nhiên: “Con của chúng ta đã lớn như vậy rồi, hiện tại em cũng đã khôi phục lại trínhớ, chuyện của Bạch Phương Úc đã giải quyết xong. Chúng ta không kếthôn, em còn muốn thế nào?”
Nếu không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô hiện tại cũng đã là lão bà của hắn rồi, nói không chừng còn có thêm cả một đứa con rồi cũngnên!
Lục Giai Ngưng nghe thấy lời của hắn, lại càng không muốn gả cho hắn. Hắn bây giờ còn không hiểu cái gì gọi là hôn nhân, nói ra những lý dokia, hắn nghĩ những việc đó liên quan đến kết hôn hay sao?
Cô vuốt vuốt tóc mình, kiên định nhìn hắn: “Thật xin lỗi, trước mắt em cần tìm một công việc đã sau đó mới nghĩ đến chuyện kết hôn!”
“Em muốn một công việc thì có gì khó! Anh chẳng phải đã nói trước là muốn em đến công ty anh làm việc rồi hay sao?” Cho cô một công việc, đối với hắn mà nói không có gì là khó cả. Hơnnữa, hắn còn rất thích việc mỗi ngày được cùng cô đi làm, trong công tytùy thời gian mà có thể gặp cô.
“Công việc trong công ty anh không phù hợp với em! Em muốn tìm một công việc mà mình yêu thích để làm!” Lục Giai Ngưng kiên định nói. Cô đã nghĩ trước rồi, sẽ đến một công ty giải trí nghệ thuật nào đó để xin việc.
“Em muốn tự mình tìm việc ư? Ừ, trước tiên nói cho anh nghe thử xem nào!”
Nhìn bộ dạng con trai bị đá khóc không ra nước mắt, Đường Hạo tranh thủ thời gian mà ôm lấy cô con gái nóng tính vào lòng: “ Được rồi! Được rồi! Đừng có đánh em con nữa!”
“Ba…Ba xem Dương Dương khi dễ con kìa! Bam au giúp con phạt nó đi ba!” Nhị Nhị rầu rĩ rơi nước mắt, bộ dạng đáng thương cực điểm, giống như thể người bị đá vừa rồi chính là cô bé.
“Được! Được! Được! Một lát nữa ba sẽ thay con dạy bảo nó một trận!” Đường Hạo nhìn con gái rồi nói ra. Con gái bé bỏng xinh đẹp đáng yêu, thoạt nhìn cũng đã thấy yêu mến.
“Mẹ, con chỉ nói sự thật thôi! Con không có sai! Mẹ nhất định phải bảo vệ con!” Dương Dương ủy khuất ôm chặt lấy mẹ, sau đó quay đầu lại nhìn ba đang ôm Nhị Nhị.
“Ha ha ha…..” Lục Giai Ngưng không trả lời con, chỉ bật lên tiếng cười không thể nhịn được.
Thật may vì sàn nhà khá sạch sẽ, bằng không quần áo sạch đẹp của hai đứa sẽ bị bẩn nhanh không thể tả! Muốn hai đứa bé này ngoan ngoãn, đúng là không dễ!
Trước kia, lúc bọn nó còn ở trong bụng của cô, mỗi ngày đề động đậyliên tục, chưa có lúc nào ngừng. Ha ha, cá là bọn nó đã đánh nhau từ lúc còn ở trong bụng của mình!~~ Tiểu Ngưng thầm nghĩ trong đầu.
“Mẹ, mẹ đừng có cười mà! Mẹ nhất định phải bảo vệ còn đấy nhé! Ba cũng muốn đánh con rồi!” Dương Dương nhanh chóng nói, hiện tại Nhị Nhị đã có ba hỗ trợ mà nó thì vẫn một mình chiến đấu.
“Được rồi! Hai đứa đừng làm loạn nữa! Mau chóng sửa sang lại, lát nữa không phải còn đến chỗ ông bà nội hay sao?” Lục Giai Ngưng lớn tiếng nói, bộ dáng bà mẹ thập phần uy nghiêm. Tuy cô không muốn đến chỗ ba mẹ của hắn, nhưng vẫn muốn những đứa con của côđược quản lý thật tốt: “ Nhị Nhị, nhanh qua đây! Mẹ chải tóc cho con….”
Nhị Nhị từ trong lòng ba nhảy xuống, chạy đến bên giường, ngồi vững: “ Mẹ, chải cho con một kiểu tóc thật là đẹp, mẹ nhé!”