Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 342 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


Beta: Meimoko



_______



“Chú đang rất bận mà cô bé......” Hải Uy bị Nhị Nhị tóm đến sắc mặt đỏ bừng, cầm lấy bàn tay nhỏ bé kia cầu xin tha thứ: “Nhị Nhị, mau buông chú ra đi, chú không thở nổi rồi này!”



“Chú, vậy chú nhanh đến giúp mẹ cháu chuyển đồ, chuyện của mẹ cháu quan trọng hơn mà!” Giọng nói Nhị Nhị đầy phách đạo.



Cô bé nghĩ chuyện của mẹ mình mới quantrọng nhất. Coi chuyện của mình dù là việc nhỏ cũng thành việc lớn, cònchuyện của người khác dù là việc lớn cũng đều là nhỏ.



“Chú đang bận họp, rất nhiều người đang đợi chú cùng làm việc kìa!” Hải Uy chỉ chỉ bút vào màn hình.



“Cháu mặc kệ, chú phải đi giúp mẹ cháu! Chú đã từng nói dù cóchuyện gì cũng sẽ nghe lời của Nhị Nhị. Chú là người lớn, không thể nuốt lời được!” Nhị Nhị dùng bàn tay nhỏ bé kéo áo Hải Uy.



Nhị Nhị một mực lôi kéo Hải Uy làm cho thân hình hắn đung đưa theocái bàn. Mà bàn đung đưa biên độ càng lớn, tốc độ càng nhanh khiến choNhị Nhị lại càng thích thú.



Nhị Nhị đương nhiên không thể kéo Hải Uy đi, nhưng vẫn một mực muốn hắn đi cùng mình.



Đang có dự án quan trọng cần xử lý nên Hải Uy chỉ có thể dụ dỗ NhịNhị để cô bé buông tha cho mình. Nhị Nhị đương nhiên không phải đứa trẻdễ bị dụ dỗ cho nên Hải Uy cam đoan với cô bé:” Chỉ cần con để chúlàm việc thì từ nay về sau chuyện gì chú cũng sẽ nghe lời con. Cô bé láu lỉnh à, chú bận thật mà, chuyện rất quan trọng, chờ chú một lát có được không?” Trên trán Hải Uy đã toát ra một tầng mồ hôi, hắn thấy Đường Hạo thật lợi hại, chỉ cần Đường Hạo ra lệnh thì hắn sẽ phải làm theo,như thế nào con gái của hắn cũng là khó chơi như vậy!




Nhưng vì Tiểu Ngưng là người phụ nữ của Đường Hạo nên hắn chỉ có thể chôn giấu tình cảm này ở tận đáy lòng mà thôi.



Lục Giai Ngưng gật đầu nói: “Có người yêu trẻ tuổi lại đẹp trai như em, chị thật rất vinh dự quá!”



“Ha ha, thật vậy saơ?”



“Đương nhiên là thật, nếu em làm bạn trai của chị, chị nghĩ nhấtđịnh sẽ có rất nhiều người ghen ghét chị nha. Ha ha, liệu có cô gái nàođến tìm chị đánh ghen ko nhỉ?”



“Sẽ không có chuyện đó đâu, sao em có thể để cho người khác bắtnạt chị Ngưng của em chứ! Quyết định vậy nhé, chị Ngưng phải chấp nhậnsự theo đuổi của em đó!” Hải Uy thu lại nụ cười, thành tâm nói ra nỗi lòng.



“Được!” Lục Giai Ngưng giơ tay ra hiệu đồng ý, cô hoàn toàn không để lời Hải Uy nói ở trong lòng.



Mà Hải Uy cũng đang thầm cầu nguyện. Đường Hạo đừng đến tìm giết hắn, hắn bất quá chỉ là muốn hoàn thành tâm nguyện nhỏ nhoi mà thôi. AnhHạo, thực xin lỗi, nhưng hắn cam đoan sẽ không có hành động lỗ mãng vớichị Ngưng.



Xe chậm rãi rời khỏi nhà Đường Hạo, Lục Giai Ngưng quay đầu lại hướng biệt thự giơ tay lên làm động tác ‘bye bye’. Sau đó trong lòng cô yênlặng thề, nếu muốn cô ở lại nơi này thì cũng không phải là cô tự ý đến.



Nếu không, cô cũng nhất định không bước vào trong này nữa!