Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 356 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


Edit: Meimoko



_______



Bịch.



Một quyển sách thật dày đập vào gương mặt đang đổ mồ hôi, bởi vì lựcquá mạnh mà các trang sách cũng tản ra tứ tung. Khuôn mặt điển trai củaĐường Hạo lập tức nghiêm lại, hắn lấy quyển sách ra, quát lên với ngườiphụ nữ trên giường: “ Anh chưa có làm em mệt chết đúng không? Cho nên em vẫn còn thừa quá nhiều năng lượng!”



Sách do cô nện đến mặt hắn, dùng lực quá mạnh, hắn đau muốn chết.



Vì tức giận nên ngực của Lục Giai Ngưng phập phồng cao cao thấp thấp, đôi mắt to cũng theo đó mà sáng rực: “ Anh tạm thời đừng có nói những lời vô nghĩa! Đường Hạo, anh là tên tiểu nhân! Đồ đàn ông đáng ghét đến cực điểm!”



Kỳ thật cô cũng không muốn mắng người đâu! Nhưng hôm qua mọi lời thôtục chửi bới đều đã nói ra cả. Cô tự nói với mình: những lời đó chỉ nóimột lần thôi.



Thực sự là quá đáng giận! Hắn câu dẫn cô, làm cho cô một lần nữa quên đi quyết tâm của mình, đi theo hắn mà chìm vào bể dục vọng.



Cô cũng vì chính bản thân vô dụng mà tức giận, càng hận hắn dùng thủđoạn hèn hạ dụ dỗ cô. Không thể tha thứ cho hắn, cô không muốn tiếp tụctha thứ cho hắn dễ dàng như vậy.



“ Anh tiểu nhân như thế nào?” Đường Hạo xoa xoa cái mặt đau,không hiểu mà nhìn cô. Hai người vừa mới hoan ái xong, hắn mất thể lựckhá nhiều, ngay cả thở cũng còn thấy mệt lại còn bị cô nện cho cả quyểnsách vào mặt.



Hắn tại sao lại có cảm giác người phụ nữ trước mắt chính là một connhện độc? Sau khi sử dụng lão công của mình một cách triệt để xong, thì bắt đầu ra tay hạ độc. Hiện tại hắn còn nói được, có phải nên cảm ơnông trời trên cao vẫn còn thương tình ưu ái cho hắn hay không?



“ Anh hỏi anh tiểu nhân như thế nào sao?” Tiểu Ngưng kéo caochăn đơn lên, che khuất thân thể của chính mình vừa bị hắn hung hăng‘yêu’ đến triệt để, trừng mắt chất vấn: “ Anh lấy tư cách gì mà muốn chạm vào em thì chạm hả…..”




“Đừng nóng vội, lát nữa em sẽ biết thôi!” Đường Hạo kéo Lục Giai Ngưng từ trên giường dậy, ôm lấy cô, giúp cô mặc lại quần áo còn đang vứt lung tung trên sàn nhà.



“Này…..anh rốt cuộc muốn làm gì?” Tiểu Ngưng vội vàng chỉnhlại áo lót của mình, âm thầm than. Người đàn ông này cởi quần áo của côthì nhanh vào thành thạo thế, vậy mà lúc mặc thì chất lượng không có gìđáng để nói cả. Hắn không biết ‘tiểu bạch thỏ’ thì cần phải vào chuồngư?



Đường Hạo rất nhanh lại vừa thô lỗ, giúp cô mặc chiếc áo T-shirt rồi cả quần lót và váy ngắn.



“Không được! Bẩn rồi! Em mặc không thoải mái!” Tiểu Ngưng nhăn mặt lại, “ Anh muốn dẫn em đi ra ngoài sao?” Dùng cơm phải không? Hừ, người đàn ông này cuối cùng cũng chịu theo đuổi mình rồi ư?



“Đúng! Chúng ta đi ra ngoài! Chỉ cần em đi đứng tự nhiên thì không ai phát hiện ra em không thoải mái cả!” Hắn có muốn làm ngay lập tức, đâu có thời gian để chờ cô tắm rửa với trang điểm và thay quần áo.



“Nhưng có cần nhất thiết phải vội vã như thế này không?” Nhà hàng mở cửa đến tận khuya cơ mà, hắn đâu cần phải giống như quỷ đói nhập hồn như thế này chứ!



“Rất vội!” Hắn hời hợt trả lời.



“A!” Trong đầu Tiểu Ngưng lại tràn đầy suy nghĩ tưởng tượngxem hắn sẽ theo đuổi mình như thế nào. Một lần nữa thuận theo hắn, không thể mọi chuyện cứ để mặc hắn làm chủ, cô muốn được hưởng thụ cảm giácđược theo đuổi.



Ngồi trên xe, Tiểu Ngưng khéo léo nở ra nụ cười thật tự nhieen~ Anhấy sẽ đưa mình đi dùng cơm trước hay đi mua quà tặng cho mình trước nhỉ? ~ Cô cũng đang rất đói bụng, nếu đi ăn trước sau đó mới đi mua đồ thìthật vừa vặn.



Lúc Tiểu Ngưng vẫn còn đang chìm đắm trong suy nghĩ tốt đẹp về ột bữa tối lãng mạn thì Đường Hạo đã dừng xe trước một cửa hiệu. Trước mặt cửa tiệm trang trí đủ loại đồ quái dị, bốn phía là những hình vẽ kì quặc.



Tiểu Ngưng nghi hoặc nhíu mày lại, mơ hồ nhìn người đàn ông đang mở cửa cho mình: “ Đường Hạo, đây là nơi nào?”