Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 361 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


 



Edit: Thiên Thiên



Beta: Meimoko



__________



  “Ngủ rồi!” Chưa từng có chuyện gì mà khiến Hải Uy phải đỏ mặt, lần này thật sự có cảm giác mặt đang nóng lên.



Không phải đã nói Nhị Nhị chỉ là một đứanhỏ nên mình không bị ảnh hưởng gì sao, mà một chút chuyện vừa rồi khiến hắn nhớ tới những kẻ biến thái dâm loạn trẻ em.



Chết tiệt, không biết hiện tại hắn có được tính không?



“Sao mặt cậu lại hồng như vậy?” Đường Hạo nhìn chằm chằm vào gò má Hải Uy đang đỏ bừng hỏi.



“Có sao? Nguyên nhân là bởi vì quá buồn bực!” Hải Uy hỗn loạn kiếm cớ nói cho qua, sau đó hai tay đút vào trong túi quần nói: “Đúng rồi, anh Hạo, em chuẩn bị dọn ra khách sạn ở.”



“Sao? Có liên quan đến bọn nhỏ phải không? Đem chỗ của cậu thiêu hủy hết rồi?” Vừa nãy đứng dưới lầu, người hầu đã đem chuyện xảy ra đại khái nói với hắn: “Thật xin lỗi, bọn nhỏ thật sự không hiểu chuyện, khiến công việc của cậu bị rối loạn nhiều!” Thân làm cha, Đường Hạo đương nhiên phải thay con gái mình xin lỗi người ta!



“Ngủ có chút không tiện, nhưng em chuyển đi cũng không phải bởi vì này chuyện. Ừ … … Có một số việc ở trong khách sạn tương đối dễ dànghơn … …” Hải Uy nói đến chỗ là dừng nói.



Thân là một người đàn ông trưởng thành, Đường Hạo đương nhiên có thể lý giải ẩn ý trong lời nói của hắn.”Cũng tốt, nhưng có chuyện gì cần nhất định phải nói cho anh biết, không khách khí với anh Hạo!”



 “Em sẽ không khách khí với anh Hạo đâu!” Hải Uy nhếch lên khóe môi.




Điện thoại vừa được thông, đầu bên kia của điện thoại lập tức truyền đến tiếng khóc rống rất đau khổ: “Mẹ, mẹ … …”



Tiếng của Dương Dương cùng Nhị Nhị, bởi vì bọn họ một mực khóc cho nên nghe thấy cực kỳ loạn.



“Dương Dương, Nhị Nhị, làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?” Nghe được tiếng khóc của con khổ sở, trái tim Tiểu Ngưng như bị bóp lấy.



“Có phải thấy lửa cháy nên các con bị sợ rồi?”



“Mẹ, mẹ, chúng con không cố ý, hu hu …ô..ô… Mẹ, chúng con không phải vì chuyện này mà khóc … …” Tiếng nói của Dương Dương.



“Không phải chuyện này, lửa cháy không lớn!” Tiếng của Nhị Nhị: “Mẹ, chúng con là nói ba ba … … hu hu … … Ba cùng một dì rất lạ,…. không biết là ai … … hu hu  … …” Nhị Nhị cố ý không nói hết lời, để lại một nửa cho mẹ đoán.



Tiểu Ngưng thoáng cái nắm chặt điện thoại bên tai, trong nháy mắt cảm giác được mọi chuyện đều rất mơ hồ, thật lâu sau mới nói: “Nhị Nhị, con nói ba ba dẫn một dì lạ mặt về nhà sao?”



“Hu….hu..ô...... Mẹ, ba rất xấu, ba rất xấu, mẹ đừng tha thứ cho ba ba, đừng mà…” Nhị Nhị đánh lạc hướng nói, kỳ thật không có trả lời vấn đề mà mẹ mình hỏi.



Lúc này, điện thoại lại truyền tới tiếng của Dương Dương: “Mẹ, đừng tha thứ cho ba! Mẹ, chúng con sẽ luôn ủng hộ mẹ, mẹ hãy đi gặp những chú khác…đi..”



 Vành mắt Tiểu Ngưng nhanh chóng hồng lên, lòng rất đau phảngphất như bị nứt ra. Cô cố gắng thở dốc một lúc sau mới nói vào  điệnthoại: “Dương Dương, Nhị Nhị đừng khóc, mẹ không có chuyện gì!”Nói tới điểm này, nước mắt đã như bị đứt tuyến lệ rớt xuống không ngừng, căn bản không giống như chuyện không có việc gì.



“Mẹ, người đi gặp bạn trai khác. Chúng con lúc này đều ở lại chỗcủa ba ba sẽ không để cho mẹ lo lắng. Nhưng ba rất … hu hu ô ….. nhưngvẫn đối với chúng con rất tốt!”



Dương Dương lại nói tiếp: “Mẹ, con cùng Nhị Nhị đi ngủ! Chúc mẹ ngủ ngon!”