Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 367 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


Tháo kính mát xuống, nói dứt lời đồng thời Tiểu Ngưng mở to mắt, sờ tay lên gương mặt của hắn, nhẹ nhàng chạm vào vết thương nơi khoé miệng:” Vết thương trên mặt anh thế nào rồi? Khoé miệng còn đọng máu, con mắt thì sưng húp!”



​”Ui...... Đau quá......” Đường Hạo nhắm mắt nhắn nhó, đau đớn kêu: “Đau quá......”



​Nhìn vết thương của hắn nghiêm trọng như vậy, cô lại nghĩ đến tối qua: “Đường Hạo, ngày hôm qua là anh đánh Hải Uy mà?”



Nhìn xem cô mở hai mắt thật to, trách cứ hắn, Đường Hạo trong nội tâm tỏ ra ghen tuông.” Em đau lòng cho tên kia hả? Nói cho em, không phải là chỉ có anh đánh nó, mà nó cũng đánh anh! Đánh rất mạnh là đằng khác!”



Bởi vì dùng sức nói, động tới vết thương trên mặt, đau đến xuýt xoa nhăn nhó:” Ui……….”



Nghĩ sẽ không đau lòng vì hắn, nhưng thấy bộ dạng hắn như vậy cô cũng thấy nhói lòng: ” Đường Hạo, anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn đánh nhau với Hải Uy, anh muốn em nói như thế nào đây?”



Đường Hạo lấy một tay ôm cô vào lòng, ôm sát thật chặt như thể cô sẽ biến mất trước mặt hắn và hắn sẽ không tìm cô được nữa:” Nói như thế nào? Anh muốn em nói em yêu anh, không yêu ai khác ngoài anh, nói từ nay về sau sẽ không đi với bất cứ người đàn ông nào ra ngoài…”



Trong lời nói kèm theo cả mùi vị chua chua của ghen tuông, hờn trách, năn nỉ, yêu thương, yêu cầu…..



Nhìn ánh mắt kia bắn ra những tia mờ ám, Tiểu Ngưng khịt mũi và đẩy cánh tay hắn ra:” Em không biết anh đang nói gì, mau lên lầu để em rửa vết thương cho!”



Khoé miệng của hắn còn đọng lại vết máu, áo thì bị xé rách, áo sơ mi bị mất vài cái khuy áo.



Bộ dạng lôi thôi mất đi vẻ anh tuấn trước đây



” Em rốt cuộc đã cho anh lên lầu rồi à?” Hắn vui mừng cười nhưng vì vết thương nơi khoé miệng không cười thoải mái được.
” Cậu ta nói giỡn thôi, anh nghe mà không biết sao?!” Đúng là Hải Uy muốn khơi cơn ghen tuông của Đường Hạo lên, để cho hắn thấy được giá trị của cô.



Ngày hôm qua nguyên một buổi tối, Hải Uy nghiêm túc kể lúc cô mất đi, một năm qua Đường Hạo sống như thế nào, như thế nào.



“Nói giỡn? Thiếu gì chuyện không giỡn mà đi nói giỡn chuyện này với anh?”



Tiểu Ngưng nhìn hắn thật lâu, trầm mặt không nói, ánh mắt nhìn như muốn nhìn thấu trong sâu thẳm trong tim hắn có cô không.



” Vì sao lại nhìn anh như vậy? Có gì thì cứ nói” Bị ánh mắt của cô nhìn, Đường Hạo không lý giải được.



“Nghe nói, anh có qua lại với người đàn bà khác?”Trong lời nói của bọn trẻ không giống giả bộ,cô cũng định không nghĩ, không hỏi tới chỉ khiến mình bực tức nhưng cô không kiềm được mà nói ra.



Đường Hạo thu lại vẻ cáu khỉnh biểu lộ trên gương mặt bây giờ là sự nghiêm nghị, thâm trầm, thản nhiên nhìn về phía Tiểu Ngưng:” Ai nói???”



Tiểu Ngưng đưa ánh nhìn khổ sở, hít thở thật sâu, chậm rãi nói ra hai chữ:” Bọn trẻ!”



​Đường Hạo cảm giác mình bị một cái gì đó đánh mạnh, cả nửa ngày mới hỏi vấn đề thứ hai.”Chuyện xảy ra khi nào?”



” Khuya ngày hôm trước, bọn trẻ gọi điện thoại nói cho em biết, ba của bọn nó dẫn người đàn bà khác về nhà, còn nói em không cần phải đau khổ, bọn trẻ kêu tôi hãy đi tìm hiểu người đàn ông khác nữa đi!” Tiểu Ngưng lần nữa quay đầu đối mặt Đường Hạo cùng lúc hai hàng nước mắt cấp tốc rơi xuống ” Đường Hạo, bọn trẻ sẽ không nói dối. Làm sao anh có thể đối xử với tôi như vậy? Anh lại một lần nữa làm tôi thất vọng rơi xuống địa ngục…..Anh, làm sao anh có thể đi tìm người phụ nữ khác?!”



Nước mắt của Tiểu Ngưng đã rơi ướt ngực áo Đường Hạo, Tiểu Ngưng tâm tư ” Đường Hạo, tinh lực của anh….thật là tràn đầy….!”