Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 374 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


Edit: Meimoko



_______



Từng làn gió đêm lướt qua hai người bọn họ, thổi nhẹ làn váy của cô, đùa nghịch cùng những lọn tóc.



Đường Hạo khẩn trương nhìn cô, rồi lập tức nhìn vào chiếc đồng hồ hàng hiệu đắt tiền của mình. Rốt cục, khi kim giây chạm đến số 12, Đường Hạo vội vàng ngước mắt lên ngóng đợi:”Như thế nào?”



Tiểu Ngưng nhìn hắn bằng ánh mắt thực xin lỗi, sau đó nuốt nuốt nước miếng, nói:”Có thể cho em thêm một phút nữa được không, để em suy nghĩ thêm một chút!”



“Còn lo lắng ư?”



“Ừ!” Tiểu Ngưng gật gật đầu.



“Được!” Đường Hạo lôi kéo cánh tay của Tiểu Ngưng, đi giống như là chạy.



Lúc này, trên gương mặt Đường Hạo toát ra một tầng mồ hôi lạnh, hơi thở dồn dập có lúc ngừng lại, không ổn định. Lòng bàn tay vốn ấm nóng từ trước tới nay trở nên mát lạnh vô cùng lại còn có chút run run trong giây phút này.



Hắn đang rất căng thẳng.



Rất ít khi được nhìn thấy bộ dáng hắn khẩn trương đến thế này. Một màn trước mắt quả là rất hiếm khi gặp.



Cô…..thật sự muốn kéo mặt của hắn xuống.



“Ngưng, một phút đồng hồ đã hết rồi!” Đường Hạo căng cứng người lại, mỉm cười nói.”Câu trả lời của em!”



“Em muốn thêm một phút nữa!” Không được!Dáng vẻ khẩn trương của hắn vừa rồi cô chưa có xem đủ.




“Em chỉ nói không được hôn, anh vừa rồi không có hôn em!” Đàn ông thông minh lại một lần bắt được sơ hở trong lời nói của cô..



Cái này khiến tiểu Ngưng vừa thẹn vừa giận. Muốn phát giận, nhưng lời hắn nói tựa hồ khá hợp lý, không sai điểm nào.



“Cô bé, nhanh lên nói cho anh biết, câu trả lời của em?” Đúng một phút đồng hồ thì Đường Hạo canh chuẩn lai hỏi.”Nhanh lên nói cho anh biết, có muốn làm lão bà của anh hay không? Ha ha, ưu điể chính là từ nay về sau ban đêm em có thể tùy tiện mà khi dễ anh! Em thích ngược anh, ngược nữa, ngược mãi cũng được…”



Hắn không đứng đắn mà nháy mắt, mùi hương thập phần cuốn hút.



Tiểu Ngưng nhìn xem bộ dạng hắn hơi có làm quá, thổi phù một hơi rồi bật cười, sau đó lại chăm chú nhìn của hắn: “ Được! Em nhận lời anh! Mặc dù anh cầu hôn không có hoa tươi, không chút lãng mạnh nhưng em vẫn miễn cưỡng chấp nhận…..!”



Đường Hạo mỉm cười kích động, run rẩy, chậm rãi đeo chiếc nhẫn vào ngón tay mảnh khảnh của Tiểu Ngưng. Ngay lập tức, trên không trung bỗng xẹt lên vài vệt sáng, làm cho nhẫn kim cương trên ngón tay của Tiểu Ngưng tỏa ánh sáng lấp lánh.



Tiếp theo pháo hoa bung nở khắp trời, tòa nhà đối diện hiện lên mấy chữ to được kết từ đèn neon sáng chói: “ I Love You. L.J.N. Một đời một thế!”



Lúc Tiểu Ngưng còn đang kinh ngạc nhìn mấy chữ rực rỡ sáng màu dưới pháo hoa lấp lánh thì Đường Hạo đã mở ra rương xe phía sau lên.



Chỉ thấy rương phía sau đó tràn đầy hoa hồng.



Mắt Tiểu Ngưng lại rưng rưng. Từng giọt nước mắt tí tách rơi xuống.



Đường Hạo lấy một bông từ trong chỗ hoa đó đưa đến trước Tiểu Ngưng.”Anh hình như chưa từng tặng hoa cho em. Hi vọng lúc này đây tất cả có thể đền bù những gì lúc trước anh không đủ. Ngưng, một đời một thế của anh, chỉ thích một mình em, duy nhất chỉ yêu một mình em! Anh yêu em!”



Trong tích tắc, nước mắt sung sướng ào ra từ vành mắt của Tiểu Ngưng. Cô đưa tay lau sạch chúng. Chỉ là vô luận cô có cố lau như thế nào đi chăng nữa, nước mắt vẫn không ngừng rơi ra bên ngoài.”Em cũng vậy! Yêu anh, yêu anh! Cả đời này của em chỉ yêu yêu một mình anh!”



Nói xong, Tiểu Ngưng kiễng mũi chân nhào vào nhập trong ngực của hắn.