Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 384 :
Ngày đăng: 01:53 19/04/20
dit: Bitter Coffee
Beta: Meimoko
______
Tiểu Ngưng lo lắng, và cực kỳ hồi hộp đón tiếp vợ chồng Đường thị, cuống quít mời họ ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách.
Sau đó cô vội vàng chạy vào nhà ăn, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, đem hai ly nước trái cây mời hai vị trưởng bối đang ngồi trước bàn trà.”Trong nhà chỉ còn nước trái cây, thành thật xin lỗi!”
“Lục tiểu thư không cần phải bận rộn như vậy, cháu ngồi đi” Hàn Tú vỗ sang ghế trống bên cạnh,mời cô ngồi vào đó.
Tiểu Ngưng chỉnh lại chiếc váy ngắn, sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống, ánh mắt nghi hoặc nhìn vợ chồng Đường thị.”Đường tiên sinh, đường phu nhân, hôm nay hai bác đến đây là….”
“Lục tiểu thư......” Hàn Tú vừa muốn mở miệng nói chuyện, trong lúc lơ đãng nhìn thấy người chồng một thân tây trang, trong nháy mắt mặt biến sắc thật là khó coi, đau lòng thay cho con của mình.
“Đường phu nhân, bác muốn nói điều gì ạ?” Tiểu Ngưng không hiểu vì sao đột nhiên bà ấy dừng lại.
Hàn Tú thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngưng nói: “Lục tiểu thư, bác muốn hỏi cháu có yêu con trai của chúng ta không?”
“Cháu.....” Ở trước mặt người ngoài thừa nhận vấn đề này làm cho Tiểu Ngưng có chút không được tự nhiên, hơn nữa trước đây Hàn phu nhân là người đã ngăn cản Đường Hạo yêu cô.
Hôm nay, bà ấy tới đây, có phải là muốn ngăn cản bọn họ yêu nhau hay không?
Chuông cửa lớn tiếng vang lên, chính là âm điện tử nhắc nhở mở cửa. Tiểu Ngưng như tìm được cây cỏ cứu mạng. Lập tức đứng dậy.”Đường phu nhân, cháu đi mở cửa!”
Không nhìn bác cũng có thể đoán được ai đến đây vào giờ này, nhất định là bạn trai của cháu.” Không cho cháu đi, để bác!”Hàn Tú ra lệnh nói, sau đó bước nhanh ra cửa trước.
“Bác gái, hay là cứ để cháu ạ!” Hiện tại nếu gọi ‘mẹ ’thì cô thật sự không thể nói được nhưng gọi bác gái thì có thể.
Bất quá, Tiểu Ngưng chậm hơn Hàn Tú một bước.
Chỉ thấy Hàn Tú đè xuống chuông cửa, chuẩn bị mở cửa đối diện ‘ Hải Uy ’ đuổi hắn đi.
Mà vừa lúc này, người đứng ngoài cửa mở miệng nói chuyện trước.”Bảo bối, anh mua bao cao su về rồi, em mau mở cửa cho anh vào......”
Do cửa đã mở ra, giọng nói Đường Hạo không lớn không nhỏ, hoàn toàn đã truyền vào từng ngóc ngách trong phòng.
Khi nhìn vào màn hình điện tử ở cửa, ánh mắt Hàn Tú lóe lên: “ Đường Hạo Đường Hạo......”
Lông mày Đường Lập Huân nhíu chặt rốt cục cũng buông ra.
“Trời ơi – “Tiểu Ngưng âm thầm kêu một tiếng, hai tay che gò má như quả cà chua, xấu hổ đến độ phải chạy vào trong phòng ngủ!
Trong tình huống này cô không nghĩ được nhiều nữa, chỉ biết là phải phải tránh mặt hai vị trưởng bối, mọi chuyện đều giao cho Đường Hạo xử lý!