Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 391 :

Ngày đăng: 01:53 19/04/20


- Đọc Truyện Online



Edit: Meimoko



_____



Sau ba lần bị Tiểu Ngưng ngắt điện thoại, Đường Hạo mất hứng lái xe đi đến trước đại sảnh công ty của Tiểu Ngưng, đi thẳng lên phòng hóa trang.



Chị Lý nhìn Tiểu Ngưng chấp nhất, cảm thấy kỳ quái mà khuyên bảo: “ Tiểu Ngưng, Đường tiên sinh đến đón em, em còn không mau chuẩn bị đi mới đúng chứ? Nếu là những cô gái khác, chắc hẳn đã trang điểm đứng trước dưới lầu chờ đợi từ lâu rồi! Em đúng là một người ngoại lệ!”



Tiểu Ngưng đưa tay chống lên thành ghế, nhún vai đáp lại lời của chị Lý: “ Em chính là muốn an tâm làm việc thôi! Nếu không thể yên tâm làm việc thì chẳng thà ở nhà ẵm con còn hơn!” Đã tự mình đi ra ngoài làm việc, cô không muốn chưa làm được gì thì đã bị người chỉ trích là kênh kiệu.



“ Nói như thế nào thì em vẫn cứ là một ngoại lệ! Nếu chị mà có được may mắn như em, nhất định sẽ ở nhà giúp chồng dạy con, hằng ngày ngóng trông chồng yêu trở về. Em ở nơi này làm việc cũng đã được một thời gian, chắc cũng đã nhìn thấy không ít những cô gái trẻ đẹp quấn quít bên những đại gia đúng không? Không riêng gì đàn ông háo sắc, mà ngay cả phụ nữ cũng có nhiều người đê tiện….” Chị Lý ngáp một cái thật to, từ trong ngăn kéo của bàn hóa trang lấy một hộp thuốc lá. Sau đó chị ta rút bật lửa, hít một hơi sâu, điếu thuốc lập lòe tia sáng, từng mảng khói trắng lượn lờ trong phòng.



Căn phòng tuy khá lớn, nhưng Tiểu Ngưng vẫn nhìn thấy được những đường khói trắng, và ngửi thấy mùi thuốc lá.



Trong một công ty như thế này, những phụ nữ hút thuốc là chuyện không lạ. Công việc không cố định, giờ giấc bất thường, một điều thuốc lá bạc hà chắc chắn sẽ giúp họ lấy lại được tinh thần làm việc.



Đúng lúc này, phòng hóa trang đột nhiên có người gõ cửa, sau đó là tiếng Đường Hạo từ ngoài truyền vào: “ Lục Giai Ngưng! Đi ra…”



Loại giọng điệu phách đạo này của hắn chẳng để cho cô chút mặt mũi nào, Tiểu Ngưng nhìn chị Lý, sắc mặt đỏ bừng.



Chị Lý nhếch miệng cười, phả một mảng sương trắng ra, bắn ra chút tàn thuốc, nói: “ Tiểu Ngưng, em đi trước đi! Chị thay em làm!”




Ông ta đưa ánh mắt nhìn về phía mọi người, ý bảo bọn họ nhanh chóng đồng tình với mình.



Nhưng bọn họ còn chưa kịp trả lời thì mấy vị phu nhân ngồi bên cạnh đã cười nhạt, mặt trắng không có chút máu, đều nhìn liếc chồng mình.



Một vị tổng tài phu nhân lau lau miệng mình nói: “ Tôi thấy mấy người chẳng có ai là tốt cả! Đều giống nhau thôi! Một năm các anh chẳn mang chúng tôi đi giao thiệp là mấy!” Nói đến đoạn này, cô ta kéo lấy chồng mình, nháy mắt nói soan: “ Các anh hay đi xã giao một mình ư? Có quỷ mới tin!”



Lập tức, mọi người đều cười khẽ một tiếng.



“ Cũng không hẳn là vậy! Chẳng qua chúng tôi chỉ có thói quen một mắt nhắm một mắt mở thôi! Chúng tôi làm sao dám đưa ra yêu cầu cao đối với các anh!”



Mặc dù có một ít lời phàn nàn nhưng cũng không làm bữa tiệc vơi đi phần không khí vui vẻ, ngược lại còn giúp mọi người thêm tận hứng.



Tiểu Ngưng thì vẫn mỉm cười nhìn mọi người. Nhưng khi người ta mời cô uống rượu thì Đường Hạo đều cản lại.



Nhìn ly rượu màu đỏ, Tiểu Ngưng đúng là có vài phần xúc động nao nao. Mấy lần đều cầm ly rượu lên, vuốt vuốt trong tay. Nhưng ánh mắt sắc bén của Đường Hạo lướt qua, cô như đứa trẻ làm sai, vội vã đặt ly rượu xuống.



Trần tổng nhìn thấy một màn này liền lên giọng chỉ trích: “Đườnh tổng, đừng như vậy chứ? Vợ ngài muốn uống rượu mà ngài cũng ngăn đón đến vậy sao?”



“ Không được! Vợ của tôi hiện tại không thể uống rượu!” Đường Hạo lập tức nói.



“ Có gì mà không được? Cậu lo sợ điều gì chứ? Đường tổng!” Lại có một vị tổng tài xen vào. Đường tổng tài này càng muốn ngăn đón, học càng muốn Lục Giai Ngưng uống hết ly rượu.