Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 409 : End

Ngày đăng: 01:54 19/04/20


 



Edit: Meimoko



Ha ha, phụ nữ này còn có tâm kế như vậy sao ? Hắn quả là được mở rộng tầm mắt, không nên nghĩ cô ngốc nghếch nữa rồi !



Đường Hạo nhịn không được mà nhếch môi cười.



Bất quá, khi hắn nhìn nội dung bên trong thì cười không nổi.



«  Điều thứ nhất, bên Ất phải đối xử dịu dàng với bên Giáp. Tiếngnói không đươc quá lớn, đương nhiên cũng không thể quá nhỏ, nhất làkhông được lạnh lẽo. Nếu có thái độ làm bên Giáp không hài lòng thì bênGiáp một tuần cũng không cùng bên ất chung phòng. Bên Ất ra ngoài phòngkhách ngủ…. »Đường Hạo thấp giọng đọc, vừa muốn cười lại muốn tức giận nhìn cô.



Tiểu Ngưng làm như không nhận ra, cúi đầu xuống, sau đó cố lấy dũng khí, nhìn hắn, nói : «  Cái này….là tiêu chuẩn cơ bản nhất…..để làm ông xã tuyệt vời… »



Đường Hạo không trả lời cô, mà đọc tiếp điều thứ hai : « Bên Ất,trừ chủ nhật phải có bốn ngày ở nhà dùng cơm, trở về đúng giờ tan tầm.Hơn nữa, bên Ất phải báo trước cho bên Giáp biết lịch công tác một tuầntrước đó…. »



«  Cái này…..Bằng không làm sao em biết khi nào thì anh về nhà….không thể nào chuẩn bị bữa tối được ! »



Có lẽ lý do vẫn còn chấp nhận được cho nên Đường Hạo đọc xuống tiếp đến điều thứ ba : « Về sau, vô luận là vì cái gì, vì chuyện gì, bên Ất cũng không được phépnhìn bất cứ người phụ nữ nào khác ở bên ngoài. Nếu như để bên Giáp bắtđược thì bên Ất một tháng cũng không cần phải trở về phòng, ra phòngkhách ở ! » ‘đi phòng khách ở !’ Đường Hạo nghiến răng nghiễn lợi đọc mấy chữ này.



«  Cái này….. » Tiểu Ngưng nuốt nuốt nước miêng, «  Chỉ cần anh không nhìn bất cứ người phụ nữ nào khác thì cũng đâu có vi phạm quy định ! »



«  Nhìn mẹ cũng không được sao ? » Đường Hạo lần này mới mở miệng hỏi.



«  Đương nhiên là có thể ! Đường Hạo, anh hiểu ý em mà ! Chỉ cần không phải những người phụ nữ bên ngoài khác là được ! » Tiểu Ngưng đặc biệt cường điệu mấy chữ ‘phụ nữ bên ngoài’.



«  Điều thứ tư, nếu như bên Ất thật sự phát sinh chuyện tình bênngoài ( chuyện bên ngoài là tính cả chuyện tinh thần và chuyện thânthể), như vậy hai bên chính thức ly hôn. Hơn nữa, tất cả sản nghiệp của bên Ất (động sản cùng bất động san) đều thuộc về bên Giáp. ! » Đường Hạo càng đọc càng lớn tiếng.



Bả vai Tiểu Ngưng bắt đầu run run, lời nói của mẹ chồng văng vẳng bên tai cô : Không thể để cho khí thế của nó mạnh hơn con, khí thể của concàng phải mạnh hơn so với nó !



Tiểu Ngưng hít một hơi, hai tay nắm chặt . Trên mặt cô lộ ra nụ cười thản nhiên, cô nhìn thẳng vào mắt hắn nói : « Những yêu cầu này không quá đúng không ? Chỉ cần anh là người chồngtốt thì đâu có phạm phải những quy phạm đó. Không làm chuyện gì khiến em tổn thương thì những điều ước này coi như không có giá trị. »



Đường Hạo nhíu mày suy nghĩ, nhìn tiếp xuống :  «  Đằng sau hình như vẫn còn rất nhiều điều khoản ! »



«  Đương nhiên, anh có thể đọc cẩn thận rồi từ từ suy nghĩ ! » Tiểu Ngưng gập đầu, nụ cười trên mặt càng lúc càng tự tin hơn.



Tất nhiên, việc này cũng là mẹ chồng giúp cô luyện tập trước.



«  Nhưng mà, đợi đến khi xem hết chúng thì đã là sáng ngày mai rồi ! » Đường Hạo ném cái ‘ hiệp ước không bình đẳng’ sang bên kia giường, đem áo sơ mi cởi bỏ hết, « Đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta, anh đương nhiên muốn hưởng thụ quyền lợi của một người chồng ! »



«  Không được ! » Tiểu Ngưng giữ chặt quần áo, giãy nảy nói : « Không được, ký tên mới có thể…. »



«  Em uy hiếp anh ? » Đường Hạo nheo mắt, trong mắt có chút hồng. Không biết là hồng lên vì giận hay vui mừng ?



Tiểu Ngưng vô cùng tự tin, nhún vai điệu đà thập phần quyến rũ, đi về phía cửa sổ chạm đất. Kỳ thật, cô cũng vô cùng sợ hãi, muốn cách xa hắn một chút : « Đừng nói khó nghe như vậy ! Lúc trước không phải anh đã nói mọi chuyện đều nghe em sao ? Kết quả,  bây giờ có một chữ ký thôicũng đã không đồng ý rồi !»



Trong giọng nói của cô chứa đầy phàn nàn và ủy khuất. Âm thanh runrẩy khiến Đường Hạo cảm thấy phiến đau, thậm chí còn có chút xấu hổ.



Nhưng mà….



«  Bà xã, em lại không tin anh ! Em ra nhiều yêu cầu như vậy chứng min hem không hề tin anh, như thế thật sự là đả kích đối với anh ! » Nói gì thì nói, hắn cũng là đàn ông. Đàn ông cần phải có tôn nghiêm của đàn ông. Nếu không thì thể nào hắn cũng bị đám bạn chê cười. Đến lúc đó chỉ sợ cả vợ lẫn con đều coi thường hắn.



«  Em không phải không tin anh mà là muốn có thêm một chút tự tinthôi ! Đường Hạo, em đang cho anh cơ hội để chứng tỏ ‘anh yêu em’đấy ! » Tiểu Ngưng xoay người, nhìn chằm chằm vào hắn, nói : « Nếu như anh thật sự yêu em, giống như lời anh đã nói thì tại sao  lại không chịu ký tên ? »



Nói xong, Tiểu Ngưng rũ mặt xuống, khổ sở nói : «  Trừ phi…..trừ phi…. »



«  Cái gì mà trừ phi ? Nói cho em biết, anh sẽ không bao giờ làmchuyện có lỗi với em, kể cả thể xác lẫn tinh thần ! Cho nên, anh sẽkhông ký tên ! Ký tên chính là sự sỉ nhục đối với anh ! »



Đường Hạo lớn tiếng nói, đi đến bên người Tiểu Ngưng, ôm cô vào trong ngực, nói tiếp : « Ngưng, đừng suy nghĩ đến những chuyện không bao giờ xảy ra ! Ừ…..Vàingày chúng ta đã không có được ở chung một chỗ rồi ! Anh không tin là em không muốn….»



Vừa nói, bàn tay to lớn của hắn vuốt ve vùng mông của cô, ra sức xoa nắn.



Trong nháy mắt có một dòng điện xuyên thẳng lên não cô khiến chân tay cô mềm nhũn. Đúng vậy, cô xác thực cũng rất khát vọng hắn. Cô hoài nghi dưới sự dạy dỗ của hắn, cô cũng sắp biến thành một dục nữ.



Bất quá, cho dù cô có khát vọng hắn thì cũng không giơ tay đầu hàng.



Tiểu Ngưng đẩy mạnh hắn ra. Cô mở cửa sổ để gió đêm lành lạnh thổi vào căn phòng làm cho cô thanh tỉnh một chút : «  Không được ! Em muốn anh ký tên trước ! Bằng không đêm hôm nay chúng ta không có động phòng gì cả…. »



Nhìn thái độ cường ngạnh của cô, Đường Hạo nổi giận, đương nhiên ‘lửa’ trong người cũng tăng theo : «  Cái gì ? Đêm hôm nay em muốn anh cấm dục sao ? »



«  Không có ! Em không có nói như vậy ! Hơn nữa, em muốn cho anh biết….. » Đôi mắt đen của Tiểu Ngưng hiện lên sự lôi cuốn chết người.



«  Cái gì ? »



«  Ừm……ngày hôm qua sinh lý kỳ của em vừa mới kết thúc….Chỗ đó….Nhất định…..vô cùng chặt ! » Tiểu Ngưng hạ giọng nói, bắt buộc phải dùng cách này để dụ hắn, khiến cho hắn mong muốn không ngừng.



Trời biết ! Tháng này cô không có kinh nghuyệt . Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, cô hẳn đã mang thai rồi.




Bộ dáng hắn kích động có vài phần hơn ngu ngu.



«  Đúng vậy, ông xã ! Anh chuẩn bị làm vú em ! Anh cần phải chuẩn bị sẵn sàng ! »



«  Biết rồi, biết rồi, anh nhất định sẽ tham gia một khóa học làm vú em ! » Đường Hạo chủ động nói. Đám bạn của hắn đều tốt nghiệp khóa học làm vúem, hắn đương nhiên cũng sẽ không chịu tụt lùi so với kẻ khác.



Tuần trăng mật của bọn họ vì có chuyện của cục cưng mà phải dừnglại.  Nhưng Đường Hạo từng ngày đều thề, chờ các con được sinh ra, hắnvà cô nhất định phải đi hưởng tuần trăng mật để bù lại. Nếu không hắncảm thấy quá thiệt thòi, quá có hại !



((o – lacthuylinh.wordpress- o))



Chín tháng sau, tại Khoa Sản bệnh viện Thượng Quan Gia.



«  Bà xã, như vậy không được, chúng ta mổ đi ! » Mặc quần áo phòng khuẩn. Đường Hạo căng thẳng nhìn người phụ nữ  mặt tràn đầy mồ hôi đang nằm trên giường.



Tiểu Ngưng nắm chặt lấy ga giường, cố gắng chịu đựng cơn đau dưới bụng, một hồi lại cứ co rút liên tục : « Không được ! Em mổ sinh Dương Dương và Nhị Nhị, anh đã nói em không phải bàmẹ tốt ! Bây giờ, em nhất định phải cố gắng sinh hai đứa bé này ra mộtcách tự nhiên ! »



Hai chân Đường Hạo như muốn nhũn ra. Hắn phải bám chặt lấy lan canthì mới có thể duy trì tư thế đứng thẳng, nếu không nhất định sẽ ngãphịch xuống đất : «  Không đâu ! Không đâu ! Em là bà mẹ tốt nhấttrên đời này, lúc đó là anh không hiểu gì, anh ngu ngốc nên mới nóinhững lời vô trách nhiệm như thế ! »



Rốt cuộc biết phụ nữ sinh con có bao nhiêu là đau khổ thảm thiết, hắn hiện tại mới giơ hai tay tán thành việc mổ sinh.



«  Không ! Ông xã, anh nhớ rõ, con gái của chúng ta phải gọi là Đường Điềm Điềm ! Con trai thì do anh đặt tên ! » Tiểu Ngưng giống như đang nói di ngôn vậy, nhiều lần dặn dò Đường Hạo.



«  Anh biết ! Anh biết ! Nếu là con trai thì sẽ tên Đường Ngạo Thần ! Thế nào ? Cái tên có hay không ? »



«  Ừ ! » Tiểu Ngưng thỏa mãn cười, lập tức dưới bụng đau đớn kịch liệt khiến mông của cô nâng lên cao.



Thượng Quan Nhĩ Đóa ở phía sau, khích lệ Tiểu Ngưng : «  Tiểu Ngưng hít sâu ! Cố lên……đứa trẻ muốn đi ra ! »



«  Oa…. » Lập tức, tiếng trẻ con khóc nỉ non vang lên. Tiếng khóc cực kỳ khỏe mạnh, cho dù không nhìn thì cũng biết đứa bé vừa mới sinh làcon trai.



Đường Hạo căn bản chẳng quan tâm đến con trai, nhanh chóng ấn xuốnggương mặt Tiểu Ngưng một nụ hôn. Hai chân của hắn so với trước càng mềmhơn, căn bản là dựa vào bên giường, làm tư thế giống như quỳ : « Bà xã cố gắng lên ! Cố gắng lên ! Con gái của chúng ta vẫn còn trong bụng em ! »



Sinh một đứa con đã khiến Tiểu Ngưng hao tốn gần như tất cả sức lực,nhưng cũng lại là động lực để cô cố hết sức sinh tiếp đứa thứ hai. Sauhơn 20 phút, một cô bé gái cũng bình yên được sinh ra.



Lúc tiếng khóc nhỏ bé của đứa con gái vang lên, Đường Hạo lại một lần nữa nặng nề hôn lên gương mặt của Tiểu Ngưng, sau đó ngã phịch xuốngsàn.



Hắn thực sự sợ hãi đến không còn chút khí lực nào cả.



**********



Trong tiết thanh minh, mưa phùn bay phảng phất, Đường Hạo dẫn tay Lục Giai Ngưng cùng Dương Dương và Nhị Nhị đi đến viếng mộ mẹ vợ.



Nhị Nhị cùng Dương Dương đồng thời đặt hai bó cúc trắng và cúc vàng lên mộ bà ngoại, rồi lễ phép hành lễ.



«  Bà ngoại, cháu cùng Nhị Nhị, còn có cả ba mẹ cháu nữa đến thămbà ! Bà ở trên thiên đàng có khỏe không ạ ? Bà ngoại thiện lương nhưvậy, cháu nghĩ bà ở trên đó nhất định sẽ được hạnh phúc….» Dương Dương mỉm cười thản nhiên nói. Hiện tại cậu cũng là anh cả rồi cho nên trưởng thành lên không ít.



« Bà ngoại, em trai và em gái của chúng cháu cũng rất đáng yêu !Tiếc là bọn nó còn quá nhỏ không thể đến đây thăm bà ngoại được ! Mẹcháu nói, đợi vài năm nữa sẽ dẫn các em  đến cho bà nhìn ! » Nhị Nhị cũng thản nhiên nói.



Tiểu Ngưng cầm một chiếc khăn bông màu trắng, lau nhẹ bia mộ của mẹminh. Sau đó cô đứng trước ngôi mộ, lôi kéo cánh tay Đường Hạo, vẻ mặtcực kỳ hạnh phúc : « Mẹ, con gái của mẹ hiện tại rất hạnh phúc ! Đúng như lời mẹ nói, Hạo đối với con rất tốt ! Nói chính xác là rất yêu con, sủng ái con ! Mẹ à, mẹ cứ yên tâm nhé ! »



Chuyện của Bạch Phương Úc, Tiểu Ngưng chưa một lần nhắc đến với mẹ.mẹ căn bản không biết có một đứa con gái nữa tồn tại cho nên cũng khôngcần làm mẹ lại thương tâm.



Có lẽ, Bạch Phương Úc ở một quốc gia khác cũng đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình.



«  Mẹ yên tâm ! Con nhất định sẽ đối tốt với Tiểu Ngưng ! »Đường Hạo cam đoan với bia mộ của mẹ vợ.



Aizza – hắn cũng không dám là cái gì không tốt. Nếu làm cái gì khôngtốt là phải ra thư phòng ngủ. Hắn đâu muốn làm kẻ đáng thương ngủ ở thưphòng.



***********



«  Oa… »



«  Oa… »



Trên giường dành cho trẻ con, hai đứa trẻ lớn tiếng khóc. Hơn nữa lại như một trận đấu, âm sau cao hơn âm trước.



«  Ông xã, nhanh lên ! Bọn trẻ đòi ăn rồi ! »Lục Giai Ngưng vừa ôm lấy cục cưng, vừa gọi người còn đang pha sữa bột.



«  Bà xã, đừng vội ! Anh tới đây ! »  Đường Hạo đeo tạp dề màu vàng, vội vàng xông vào phòng.



Ha ha- bây giờ Đường Hạo không những là tổng tài của tập đoàn Đường Thị mà còn là một người chồng, một vú em !



Tình yêu của Đường Hạo và Lục Giai Ngưng cuối cùng cũng được hạnhphúc viên mãn, chúng ta tìn tưởng từ nay về sau hai người bọn họ sẽ luôn hạnh phúc và vui vẻ.



~Hoàn~