Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 93 :
Ngày đăng: 01:50 19/04/20
Đường Hạo nâng ly rượu lãnh mạc uống, nhưng chính bản thân hắn cũng không biết nội tâm đang bực tức điều gì. Quả nhiên, hắn đã không đoán sai, cô đúng là đang làm cái ‘nghề’ đó.
Khóe miệng nhấc lên, khẽ nở nụ cười châm chọc.
Gì chứ, người phụ nữ như vậy hắn căn bản chẳng thèm để ý đến, sở dĩ đối với cô có phản ứng đặc biệt như vậy, hoàn toàn là do lâu rồi hắn chưa có động đến người phụ nữ nào.
Hắn tìm ra một lí do có vẻ hợp lí nhất,tự thuyết phục chính mình.
Đường Hạo đặt ly rượu xuống, ánh mắt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng nhìn Lí Nghiễm:
“Thật xin lỗi, Lý tổng, hôm nay tôi hơi mệt một chút, mọi việc để sau bây giờ chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi sớm thôi.”
Vừa nói hắn vừa đứng lên, chuẩn bị rời khỏi chỗ này.
“Đừng như vậy, Đường lão đệ,chúng tôi ở đây đã chuẩn bị một tiết mục đặc sắc, cậu không đi xem thì thật sự là một điều rất đáng tiếc đấy!” Lý Nghiễm đều cười ha ha nói, hai mắt lòe ra tia sáng.
“Tôi thấy không cần thiết!” Đường Hạo thẳng thắn nói, kéo hắn đến nơi này đơn giản chỉ là muốn nâng cao giá tiền lên thôi, nhưng hắn thật sự cũng chẳng muốn mua cái chốn này làm gì.
“Muộn đi vài phút cũng không muộn là mấy nha, vạn nhất có cái gì làm cho Đường lão đệ đặc biệt thích? Nhưng tôi cam đoan với cậu, bỏ qua nhất định rất đáng tiếc!”
Lí Nghiễm ngực thẳng như cây trúc phập phồng nói, bằng kinh nghiệm lăn qua lăn lại bao nhiêu năm ở đây, hắn tin chắc rằng cô gái kia nhất định sẽ làm cho Đường Hạo ‘động tình’.. “Đường lão đệ đi theo tôi. Đi theo tôi…!”
Lí Nghiễm nhiệt tình mở cửa phòng, dẫn Đường Hạo tiến vào.
Tên này đã nhiệt tình như vậy, xuất phát từ phép giao tiếp Đường Hạo nghĩ cũng nên theo, giữ gìn một vài phần mặt mũi cho hắn,để mặc hắn lôi kéo vào trong căn phòng tối đó.
Tiểu Ngưng không biết tại sao mình lại ở trong căn phòng này, cô chỉ biết rằng mình đang rất khó chịu khô nóng, cảm giác như đang có hàng ngàn con kiến gặm nhấm tim gan.
Chỉ là phía dưới bung không ngừng nóng rực lên buộc cô phải vặn vẹo thân mình, run rẩy cọ sát liên tục mới khiến cho cô thoải mái một chút.
Cô làm sao vậy?
Tiểu Ngừng nhìn vào chính mình trong gương, hai gò má hồng lên một tần màu đỏ, cô cố gắng mở hai mắt nhưng vẫn không thể, hai mắt cứ díp lại nửa hở nừa không mơ mơ hồ hồ.
Ngực thì lại dâng lên một cảm giác khó chịu, đau đớn giống như ai đang mơm trớn, hi vọng bảo bối có thể chạy nhanh đến đem chất lỏng mút vào.
Cô xoa nắn bầu ngực của mình, muốn làm cho cảm giác đau đớn kia vơi đi phần nào, nhưng thật không ngờ hành động đó lại như thổi lửa vào bếp khiến cho phần bụng dưới cô càng thêm nóng cảm giác cực kì trống rỗng, làm cho bản thân cũng không biết mình đang làm gì, hai chân căng ra.
Toàn thân khổ sở khiến cô cũng không có cách nào khống chế được, miệng mở lớn rên rỉ: “Ưm… a”
Cô tựa hồ biết bản thân hiện giờ đang muốn cái gì, nhiều năm về trước cô cũng từng bị cảm giác trống rỗng cực độ này tra tấn qua, cầu khẩn van xin cũng đã từng, nhưng người đàn ông kia chỉ đợi cho đến khi cô bật khóc, dùng tư thái cuồng ngạo mạnh mẽ mà lấp đầy sự trống rỗng đó trong cô.
Chân cô hiện tại mềm nhũn cố gắng di chuyển, chẳng có chút sức nào cả, đôi chân hiện tại căn bản không thể chống đỡ được cơ thể. Cô ngã nhào xuống sàn.“Nha” trong miệng lại phát ra một tiếng.
Cô nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, thân thể của mình, cô vô luận có cố gắng làm thế nào thì cũng không thể giảm được sức nóng đang lan tràn bên trong.
Dưới bụng mơ hồ khẽ run lên, một lần nữa lại nói cho cô biết, hiện tại cô đang rất khát vọng được người khác ‘yêu thương’.
Cực độ sợ hãi cùng khát vọng muốn được dây dưa cùng ai đó đan xen vào một chỗ, từ từ gặm nhấm lí trí của cô……