Mê Hoặc

Chương 5 : Thật là xấu hổ

Ngày đăng: 04:23 19/04/20


Hàn Diệp cứng ngắt thân mình cảm nhận nhiệt độ nóng cháy phía sau lưng truyền tới. Rid kéo cậu ngồi tựa vào ngực mình, cả cơ thể tiếp xúc thân mật với làn da cậu, khiến hắn thấy thỏa mãn. Dùng một tốc độ vô cùng thong thả kỳ cọ tắm rửa cho cậu, hắn mới vừa lòng nhìn thân thể cậu ửng lên một màu hồng như tôm luộc, bắt đầu vào việc chính.



Rid xoay cậu lại đặt ngồi lên đùi mình, tách hai chân cậu ra cho cậu đối diện với mình. Cái tư thế này khiến bộ vị nào đấy của hai người cọ nhau, vô cùng ám muội.



-Anh...anh muốn làm gì? — cậu sợ hãi không dám nhúc nhích.



-Giúp em mở rộng!



Hắn vừa lên tiếng, cánh tay đã mạnh mẽ ủng cậu vào trong ngực, bàn tay bên dưới lần mò đến cánh mông cậu xoa bóp.



-Đừng... - cảm giác lạ lùng khiến cậu giật bắn.



-Yên nào! — Rid trầm mặc nhắc nhở, cố định không cho cậu vùng vẫy.



-Nhưng...khó chịu quá! — cậu run lên bấu chặt lấy lưng hắn.



Rid thở thật khẽ, vỗ lưng cậu trấn an:



-Ngoan, đừng sợ! Tôi chỉ muốn tốt cho em, một lát sẽ xong...



Hàn Diệp yên tĩnh lại nhưng vẫn bấu chặt lấy hắn, Rid lại bắt đầu lần nữa. Hắn không muốn kéo dài thời gian khiến cậu sợ hãi, cứ thế bàn tay tách mông cậu ra, tìm được khe hở thần bí chưa từng được khám phá. Hàn Diệp run lên bần bật nhưng vẫn không dám cử động thân mình, cậu biết sớm hay muộn gì cũng tới nên nhắm mắt chấp nhận, cố gắng thả lỏng bản thân để không phải chịu đau đớn. Ngón tay Rid nhờ nước cọ sát bên ngoài tiểu huyệt, cảm xúc lạ lẫm khiến cửa huyệt bất giác co thắt. Hắn từ tốn đâm một ngón tay vào, dị vật xâm nhập làm cậu khó chịu, chỉ muốn đem nó tống ra nhưng ngược lại càng khiến ngón tay hắn đi vào sâu hơn...



-Ân...



-Ngoan...thả lỏng! — Hắn dịu dàng trấn an cậu, thấy cậu khó chịu, đôi mắt ngập nước, hắn chợt đau lòng hôn lên đó, rồi thuận thế giam cầm đôi môi cậu vào miệng hắn. Ngón tay bên dưới tiếp tục động tác ra vào.




Lúc Rid trở về nhà liền trông thấy Hàn Diệp đang nằm thoải mái trên chiếc ghế bành cạnh cửa sổ nghịch đống ảnh cậu vừa chụp trong lâu đài hôm nay. Mái tóc cậu vẫn còn ấm ướt, thoang thoảng mùi sữa tắm dịu ngọt đối với hắn rất quen thuộc.



Tiếng bước chân làm cậu chú ý, thấy Rid đứng nơi đó lòng cậu như yên ổn trở lại.



-Chào anh! — cậu lười biếng như con mèo lười nâng mặt lên hướng hắn nở nụ cười.



-Hôm nay em thế nào? — hắn vừa cởi đồ vừa hỏi.



Lúc này Hàn Diệp mới để ý sau lưng Rid có một hình xăm thật lớn, con sói màu đen nổi bật trên làn da khỏe mạnh có một đôi mắt xanh giống Rid.



-Đẹp đấy!



-Em không sợ sao? — hắn tò mò hỏi, mọi suy nghĩ của cậu đều gợi lên hứng thú với hắn.



Hàn Diệp vùi mình vào ghế càng sâu, nghĩ nghĩ rồi trả lời:



-Đó chỉ là một hình xăm thôi mà, có gì đáng sợ. Nếu thật sự là sói thật thì sợ một chút...



-Nếu nó bỗng xuất hiện trước mặt em thì thế nào?



-Tất nhiên rồi! Nhưng nếu không cắn người thì không đáng sợ. — cậu cười cười nói.



-Sẽ không đâu... - Rid lẩm nhẩm rồi cứ thế lõa thể vào phòng tắm, làm Hàn Diệp chậc chậc hai tiếng nhìn theo — thật đẹp!!!