Mẹ Kế Zombie
Chương 16 :
Ngày đăng: 17:11 18/04/20
Người Phân Tử hoàn toàn cho rằng Z là chúa cứu thế, sau khi biết Z "hiểu sơ" phương pháp giảm bớt độc tính trong thổ nhưỡng và không khí, Yusuke Miyazaki đối đãi với hắn giống như phụ nữ có thai, chỉ cần một ánh mắt bất mãn của hắn liền đuổi bốn người hầu kia đi ngay lập tức, đi tới chỗ xe land rover xám bạc, nghe ra dụng ý trong lời nói của Z mà leo lên chiếc xe kia, đi trước dẫn đường.
Cho nên, hiện tại Vương Hiểu Thư và Z ở trên cùng một xe, lái xe vẫn là Vương Hiểu Thư, nhưng người ngồi ở ghế lái phụ đã từ thánh phụ IQ thấp Yusuke Miyazaki đổi thành ma vương IQ cao Z.
Vương Hiểu Thư cứng ngắc cầm tay lái, không có thời khắc nào so với hiện tại làm cô chờ mong đến thế, cô chỉ muốn chạy thật nhanh đến Phân Tử.
Z thản nhiên nhìn cô, cũng không vạch trần, dương dương tự đắc ngồi ở ghế lái phụ, hai tay ôm ngực, nhắm mắt ngủ.
Vương Hiểu Thư nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt sau phiến kính nhắm lại, lông mi như cánh quạt run run theo hô hấp của hắn, thường thường cọ vào mắt kính.
Haiz, tiểu khốn khiếp [1], thật không phải là người.
[1] Vương bát đản: thằng khốn nạn.
Vương Hiểu Thư thở dài, chấp nhận số phận. Cô hết sức chăm chú nhìn chiếc xe land rover xám bạc chạy phía trước, không thất thần giống như lúc chở đám người Yusuke Miyazaki nữa, cô dám cam đoan nếu cô đi nhầm, vị bên cạnh tuyệt đối sẽ đả kích cô nặng nề.
Cứ như vậy, dưới sự im lặng ăn ý của hai bên, một nhóm bảy người coi như là hòa hợp, đi tới căn cứ Phân Tử trước khi trời tối.
Quá trình tiến vào căn cứ thật rắc rối, phải qua rất nhiều cửa kiểm tra mới có thể xác nhận có cảm nhiễm bệnh độc hay không, Vương Hiểu Thư và năm người Phân Tử thuận lợi thông qua kiểm tra, lúc đến phiên Z, máy kiểm tra có phản ứng rất nhỏ.
... Sao lại thế này?
Vương Hiểu Thư kinh ngạc nhìn Z lạnh lùng đứng ở đó, không giải thích cũng không rời đi, bình tĩnh đến mức khiến những người đó phải làm đi làm lại nhiều lần, cô gần như cho rằng người trước mặt là zombie giả trang.
Nhưng mà không sao, tuy rằng quá trình không mấy tốt đẹp, nhưng cuối cùng Z vẫn được cho là an toàn, đi qua cửa lớn của căn cứ Phân Tử.
Đợi chút, vì sao cô lại cảm thấy hắn thông qua kiểm tra là tốt? Rõ ràng phải nhốt hắn ở ngoài mới là tốt nhất!
Quả nhiên... Đã cảm thấy có chỗ nào không đúng rồi... Vẻ mặt Vương Hiểu Thư bắt đầu trở nên ngỡ ngàng.
Tsugini Miyazaki vuốt râu, mỉm cười: "Đương nhiên được, vậy Y tiểu thư có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."
"Được." Y Ninh đồng ý, xoay người nhanh chóng rời khỏi phòng khách, không đi rất xa liền thấy người đàn ông mà ả tâm tâm niệm niệm.
Bóng lưng cao lớn của Z hơi cúi xuống, hắn nhìn Vương Hiểu Thư bị áp vào tường, nhìn từ phía xa là vô cùng ái muội, nhưng lúc tới gần có thể thấy lửa giận và sát ý lạnh lùng tràn ngập mắt hắn, không hề phù hợp với động tác lúc này.
"Sao vậy, lúc trước không phải rất lợi hại sao, hiện tại sao không dám phản kháng, dám phản bác quyết định của tôi, cô nghĩ tôi sẽ làm gì cô." Z nhìn chằm chằm Vương Hiểu Thư, hung ác nói.
Vương Hiểu Thư hít khí lạnh, đau khổ nói: "Buông, buông tay! Đau chết mất!!!"
Z giật mình, lập tức buông lỏng tay, cổ tay cô lúc này đã xanh tím một vòng, biểu cảm hung ác của hắn biến mất, ánh mắt trống rỗng hai giây, mâu thuẫn xoa nhẹ tay cô: "Cô là cọc gỗ sao? Đau cũng không kêu? Bị như vậy mới nói là muốn tôi áy náy?"
"Anh làm gì a!" Vương Hiểu Thư xoa cổ tay, phẫn nộ nhìn hắn, "Sao mỗi lần anh đều nói không giữ lời! Không phải anh nói thả tôi đi sao! Tại sao lại đuổi tới!"
Z kéo cổ tay cô lại, bắt nhịp bắt điệu [2] nói: "Cô nói vậy là không đúng, chúng ta chính là tình cờ gặp, mà tôi tới đây là Yusuke Miyazaki mời, đây cũng không phải là ý định của tôi."
[2] Cố ý nói chuyện bằng một giọng điệu nào đó.
"Phải không? Đã là tình cờ gặp, anh kéo tôi làm gì?" Vương Hiểu Thư muốn rụt tay lại.
Z cố chấp không buông: "Đương nhiên là bắt mạch cho cô."
"Cho anh thầy thuốc xem bệnh??? Tôi thà chết chứ không chịu khuất phục!" Vương Hiểu Thư hoảng sợ nhìn hắn, giống như đã thấy được hình ảnh đáng thương bi kịch sau khi mình biến thành zombie, kết cục của Vương bánh bao rành rành trước mắt, cô nhịn không được mà có ác ý với người trước mặt.
Z nhíu mày, bị ánh mắt này nhìn mà không được tự nhiên, hắn dùng giọng điệu không thể tưởng tượng hỏi: "Vương Hiểu Thư, cô đang chất vấn năng lực của tôi sao? Tuy rằng tôi không thích y học nhất, nhưng bởi vì thường xuyên dùng, cho nên ngoại trừ hóa học toán học và vật lý, tôi còn có học vị tiến sĩ y học, đương nhiên, trừ những thứ đó, tâm lý học..."
Vương Hiểu Thư mờ mịt nghe hắn thao thao bất tuyệt, học vị trong lời nói của hắn làm cô nghe mà như lọt vào sương mù, cô quay đầu thở dài bất đắc dĩ, bỗng nhiên thấy Y Ninh đứng cách đó không xa đang nhìn bọn họ chằm chằm.