Mẹ Kế Zombie

Chương 21 :

Ngày đăng: 17:11 18/04/20


Vương Hiểu Thư im lặng nhìn Z, há mồm do dự có nên nói lời trong lòng mình hay không.



Z vuốt khóe mắt, thản nhiên nói: "Em có gì bất đồng thì có thể đề xuất, tôi lần đầu tiên thấy em muốn nói lại thôi."



Vương Hiểu Thư đi tới bên cạnh giường, khoanh chân ngồi xuống, im lặng một lúc rồi nói: "Tôi nói vậy có lẽ anh sẽ tức giận, nhưng tôi hi vọng anh có thể cân nhắc đề nghị của tôi một chút, lần này tôi thật lòng."



"Phải không?" Z cảm thấy hứng thú nhíu mày, "Em nói rồi tôi sẽ quyết định có cân nhắc hay không."



"....." Vương Hiểu Thư hết chỗ nói một chút, sau đó nói nhỏ, "Cá nhân tôi cho rằng cảm giác mà anh muốn, dù không sáng tạo một thế giới mới cũng có thể thực hiện, chỉ cần ở cùng người mình thích, cho dù đi đến đâu cũng có cảm giác này."



Z híp mắt nhìn cô, cô tiếp tục nói: "Anh xem, nghiên cứu của anh làm hại người vô tội trên thế giới, bọn họ đều có gia đình và người trong lòng, nếu cảm giác mà anh muốn thành lập trên sự thống khổ của bọn họ, vậy anh cũng không cảm thấy vui vẻ thực sự." Vương Hiểu Thư dè dặt nói, "Đây không phải là thế giới mới hoàn mỹ, nó vùi lấp nhiều thống khổ như vậy, một khi quá khứ phủ bụi bị mở ra, thế giới mới sẽ biến thành thế giới cũ, đến lúc đó anh định làm gì?"



"Vậy thì hủy nó đi rồi xây dựng lại." Z vô cảm nói.



Vương Hiểu Thư lắc đầu, cánh môi nhếch lên, không nói gì nữa.



Phong cách của cô khác với mọi người, vô cùng tươi mát, khí chất tốt, lúc không cười thì khóe miệng hơi cụp xuống, lúc cười thì đường cong khóe miệng trông vô cùng đẹp mắt, ngực cỡ 32C hoàn mỹ, nhưng đáng tiếc, cô đang từ từ già đi.



Z phát hiện có một sợi tóc bạc trên đầu Vương Hiểu Thư, hắn nâng tay cầm lấy, tách nó ra, làm cho Vương Hiểu Thư sững sờ.



"Em bao nhiêu tuổi mà đã có tóc bạc rồi?" Z nhỏ nhẹ hỏi, nhưng dường như hắn không cần câu trả lời, ngón tay thon dài tìm được chân tóc, nhổ sợi tóc bạc này xuống dưới.



Vương Hiểu Thư nhìn sợi tóc bạc trên ngón tay hắn, không sao cả nói: "Mọi người đều sẽ già, anh cũng vậy, dùng não quá độ sẽ làm chết rất nhiều tế bào não, tóc cũng dần dần bạc đi, không lâu sau anh cũng không thoát khỏi, đến lúc đó thế giới mới của anh sẽ ra sao?" Cô thành khẩn nói, "Tuy rằng chúng ta không đi trên cùng một con đường, nhưng tôi hi vọng nhân cơ hội này có thể nói ra ý tưởng của tôi và anh, tôi cho rằng chỉ cần cùng người mình thích, người mình để ý ở cùng nhau, dù đi tới đâu, đó cũng là thế giới tốt đẹp nhất."



"Phải không?" Z miết sợi tóc, cúi đầu xuống, dường như có suy nghĩ.
Vương Hiểu Thư cắn môi, do dự nhìn hắn, cô không biết là hắn lừa mình hay thật sự muốn trở thành người tốt, nhưng qua chuyện tối hôm qua, cô muốn thử tin tưởng hắn, dần dần bỏ đi thói quen phản bác hắn.



Cô đưa tay cho hắn, đi theo hắn rời khỏi phòng, bọn họ đi thẳng tới cửa căn cứ, lúc này cửa căn cứ Phân Tử đã rộng mở, cha con Miyazaki chẳng những không vì đầu độc mà hạn chế hành động của bọn họ mà còn nhiệt liệt vui vẻ đưa tiễn, Z dưới ánh mắt của cha con Miyazaki và những người khác, lạnh nhạt cầm vali đi ra ngoài.



"Lên xe đi." Hắn đưa cô vào một chiếc xe hơi Lexus màu đen, sau đó cũng tiến vào, dáng người cao gầy khi ngồi ở chỗ lái không duỗi chân ra được, cô nhìn hắn đẩy chỗ ngồi lùi về sau, luôn luôn im lặng.



Dưới sự im lặng quỷ dị, Z bỗng nhìn về phía cô, cảnh cáo: "Em đừng nghĩ rời khỏi tôi, hiện tại tôi thật sự muốn thử làm theo ý em, nếu em chạy tôi sẽ trả thù."



"Anh thật sự nghĩ như vậy thì tốt rồi." Vương Hiểu Thư thở phào nhẹ nhõm, "Anh không nên gạt tôi, chỉ cần anh thật sự muốn cải tà quy chính, nguyện ý bù lại sai lầm của mình, tôi sẽ cùng anh làm chuyện này."



Cải tà quy chính? Hắn không thấy mình không đúng chỗ nào, ngoại trừ chuyện nếu cô rời đi hắn sẽ trả thù, những việc khác đều là hắn lừa cô, bởi vì hắn rất muốn giữ cô lại.



Z nghiêm túc đứng đắn nói: "Đương nhiên, tôi sẽ thử tin những lời này."



Vương Hiểu Thư vui vẻ, cảm thấy mình kéo một tên khốn như vậy về chính đạo là quá vĩ đại, nói không chừng một thời gian sau còn có thể khiến hắn nghĩ ra biện pháp chế tạo loại thuốc biến zombie thành người, không phải hắn tập hợp gien ưu tú nhất của nhân loại sao? Vậy thì không có chuyện gì là không có khả năng, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.



Cứ như vậy, mỗi người đều có mưu đồ riêng đi trên con đường không đường về "Ngươi bịp bợm ta lừa ngươi", nhưng bọn họ đều không biết, con đường này thật sự đảo điên và thay đổi suy nghĩ của bọn họ, người quyết giữ ý mình lại không quyết giữ ý mình, người xấu cũng không lại là người hoàn toàn xấu, bọn họ đều kiên trì vững vàng, bởi vì ở cùng nhau và những kinh nghiệm khó quên mà hoàn toàn thay đổi.



"Đúng rồi." Vương Hiểu Thư bỗng nhìn về phía hắn, "Vừa rồi anh nói nếu tôi đi sẽ trả thù tôi, vậy anh muốn trả thù tôi thế nào? Lại đến tìm tôi?"



Z cười lạnh: "Lại đi tìm em? Đó là trả thù chính tôi mới đúng."



"....."