Mẹ Kế Zombie
Chương 61 :
Ngày đăng: 17:12 18/04/20
"Anh có chơi game hay không?" Vương Hiểu Thư vừa mở máy phát hình vừa hỏi Hạ Tĩnh Ân, "Có một trò tên là plants vs zombies."
Hạ Tĩnh Ân không hiểu nhìn cô, lắc đầu nói: "Không có."
Vương Hiểu Thư không sao cả cười cười: "Không vấn đề." Cô lạnh nhạt nói, "Tôi sẽ cho anh biết chơi như thế nào, chẳng qua lần này tôi là zombie."
"....." die»ndٿanl«equ»yd«on
"Đây chính là người Lượng Tử mà anh nói?" Cô chỉ vào đám người cử chỉ đáng khinh trên màn hình máy tính.
Những người này ngụy trang vô cùng thích hợp, chẳng qua rất kém, trông giống như dã nhân ở vùng Thần Nông Giá. [1]
[1] Là một sinh vật bí ẩn trong truyền thuyết chưa được chứng thực. Hình thái giống như người, cả người lông rậm, sống ở khu rừng nguyên thủy tại Thần Nông Giá (Trung Quốc).
"Đúng vậy." Hạ Tĩnh Ân vừa thấy vậy biểu cảm liền ngưng trọng, "Người của bọn họ tới rất đông, vấn đề thật nghiêm trọng." Hắn hơi mím môi, "Tuy rằng lúc trước tôi làm việc cho Tiêu Tùng tiên sinh, nhưng những lời tôi nói đều là thật, hi vọng Vương tiểu thư đừng lơ là."
Vương Hiểu Thư gật đầu, xem như đồng ý, nhưng Hạ Tĩnh Ân còn cảm thấy chưa đủ, nói tiếp: "Không biết Trương tiên sinh đi đâu rồi? Chuyện lớn như vậy có lẽ phải thông báo cho ngài ấy. Ngài ấy sẽ có biện pháp giải quyết."
"Anh rất sùng bái hắn?" Vương Hiểu Thư lườm hắn, Hạ Tĩnh Ân vội vàng thu hồi ánh mắt ngưỡng mộ, không lưu loát giải thích. "Không có, Vương tiểu thư đừng hiểu lầm, tôi chỉ là..."
"Đừng giải thích nữa." Vương Hiểu Thư khoát tay, "Hiện tại hắn đang bận, phỏng chừng không có thời gian quản việc của chúng ta, chúng ta phải học cách tự cứu." Vương Hiểu Thư tắt màn hình máy tính, đứng dậy vuốt cằm đi về phía cửa sổ, nhìn bầu trời sắp mưa, suy tư một hồi rồi thở dài nói, "Nhưng mà anh nói cũng đúng, tốt nhất vẫn nên báo cho hắn."die»ndٿanl«equ»yd«on
Hạ Tĩnh Ân nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Vương tiểu thư sáng suốt."
"....." Ha ha, sao có vẻ như chính cô làm thì sẽ hỏng chuyện, cô không phải không có đầu óc, chẳng qua bình thường không dùng đến nên không biểu hiện ra mà thôi, được chứ?
Cứ việc kết quả nói chuyện là mặt ngoài và nội tâm khác nhau, nhưng Vương Hiểu Thư vẫn an bày xong chuyện này, sau đó cô trực tiếp hỏi Megatron: "Hiện tại là ai?"
Giống như có chỗ nào không đúng, tại sao có cảm giác đang tán gẫu với chim cánh cụt? [2]
[2] Tán gẫu trên QQ (1 phần mềm chat của TQ).
Megatron cúi đầu nhìn về phía cô, cứng ngắc nói: "Là tôi."
"Anh là ai?" Vương Hiểu Thư ngây thơ hỏi.
"Cũng tốt." Y Ninh thở phào nhẹ nhõm, "Hôm nay chúng ta tính toán hết." Ả cũng cầm súng, chĩa về phía Vương Hiểu Thư.
Vương Hiểu Thư vốn không định cho ả chĩa súng về phía mình, cho nên khi ả động thủ liền nổ súng, lần này cô dùng dị năng.
Lực công kích và sức nổ làm xung quanh loạn thành một đoàn, Y Ninh khó khăn tránh đi, suýt nữa bỏ mạng dưới tay cô.
"Khi nào thì cô có năng lực này!?" Y Ninh không thể tin được nhìn Vương Hiểu Thư.
Vương Hiểu Thư vốn không quan tâm ả, tiếp tục nổ súng, mấy người đánh nhau vô cùng hỗn loạn, thậm chí rất khó phân rõ ai là địch ai là bạn, hẳn là trong viên đạn nào đó có thuốc mê.
Trong lúc hỗn loạn, Vương Hiểu Thư híp mắt nhắm về phía Y Ninh, bàn tay vì nổ súng quá nhiều mà phát đau, nhưng cô vẫn cố nén, bắn một phát súng về phía Y Ninh đang đối phó Hạ Tĩnh Ân.
Đây là một kích trí mạng, dường như trên trời chú định sinh mệnh của Y Ninh chỉ có cô mới có thể kết thúc, lúc trước Z tập kích nhiều lần như vậy đều không lấy được mạng ả, nhưng lần này Vương Hiểu Thư thật sự giết chết Y Ninh.
Vẻ mặt Y Ninh khiếp sợ, cầm súng ngã xuống đất, thân vệ của ả cũng bị Hạ Tĩnh Ân bắt làm tù binh.
Tiêu Trà đứng một bên nhìn một màn này, ánh mắt nhìn Vương Hiểu Thư trở nên vô cùng phức tạp.
Vương Hiểu Thư đi đến bên cạnh thi thể Y Ninh, hồi tưởng lại chuyện gặp phải sau khi xuyên không, có cảm giác giật mình như mộng.
Tinh thần cô có phần hoảng hốt, nhưng không cản trở việc cô cảm giác được có thứ sát bên tai cô, tiếng đạn chạm vào nhau làm tai cô đau đớn, cô vội vã nghiêng người né tránh, chỉ thấy cái cây đằng sau cô bị bắn trúng, hai viên đạn khắc sâu vào thân cây.
Hai viên đạn?
Vương Hiểu Thư nhìn về hướng của một viên đạn vừa phóng tới, bóng người cao ngất của Z từ trong bóng tối đi đến, hắn mặt không biểu cảm cầm súng không ngừng bắn về hướng đằng sau cô, mắt không chớp lấy một cái, ánh mắt luôn dừng ở một chỗ, mày cũng không nhíu, không nhìn cô, trực tiếp, chuẩn xác nổ súng bắn.dle»ndٿanl«equ»yd«on
Hạ Tĩnh Ân nhìn viên đạn xuyên qua bụi cỏ, tiếng kêu đau vang lên không ngừng, mùi máu tươi tràn ngập xung quanh, hiển nhiên nơi đó có không ít người mai phục.
"Trương tiên sinh!" Hạ Tĩnh Ân nhìn thấy Z, quả thực cao hứng rối tinh rối mù, kích động tiến lên muốn nói, nhưng Z trực tiếp lướt qua hắn đi đến bên cạnh Vương Hiểu Thư, lườm cô một cái, thản nhiên nói, "Hình như cũng không có gì, một khi đã như vậy vì sao vội vã bảo anh trở về, hại anh khẩn trương cả ngày."die»ndٿanl«equ»yd«0n
Đây là muốn làm hòa sao? Vương Hiểu Thư cười nhìn hắn, sau đó mặt không biểu cảm nhìn Tiêu Trà: "Người anh muốn tìm đến đây, còn không mau hỏi em gái anh ở đâu?"
Về phần Z... Cô cảm thấy quan hệ của bọn họ thật sự hài hòa, hài hòa đến mức vượt qua mọi mức độ, điều này phải cải thiện một chút.