Mẹ Kế Zombie
Chương 70 :
Ngày đăng: 17:12 18/04/20
Khi Vương Tom vừa được 10 tuổi, Trương Jerry sinh ra, bởi vì Vương Hiểu Thư sinh lần đầu bị giày vò quá mức, Z vốn kiên quyết không để cô sinh, nhưng Vương Tom ngày ngày dùng ánh mắt oán độc và oán hận nhìn hai vợ chồng bọn họ, điều này khiến Vương Hiểu Thư vô cùng áy náy, cô nghĩ, có lẽ là đứa nhỏ rất cô đơn mới có thể thành như vậy, khẳng định là thế, nhất định.
Thế nên Vương Hiểu Thư bắt đầu thực hiện việc đeo bám Z dai dẳng, dưới tình huống đối phương không thể không lui bước thành công mang thai Trương Jerry.
Trương Jerry sinh vào mùa xuân vạn vật sinh sôi, là chòm sao Song Ngư lãng mạn, so với anh trai Vương Tom chòm Bọ Cạp, Trương Jerry làm hai vợ chồng bớt lo nhiều.
Thời điểm sinh ra Trương Jerry nhu thuận hơn Vương Tom, cũng không làm khổ Vương Hiểu Thư, sinh ra một cách thuận lợi, Z tuyệt đối sẽ không cho rằng lần đầu tiên hắn làm ba ba rất kích động tay chân luống cuống nên mới xảy ra chút vấn đề.
Tom cúi đầu nhìn em gái trắng trắng non mềm nằm trên giường trẻ con, hơi nhếch miệng, lộ ra một nụ cười tà ác lại thâm trầm: "Em gái?" Hắn thấp giọng đọc hai chữ này, ý vị sâu xa.
Hắn giơ tay lên, ngón tay trắng nõn chậm rãi tiến gần khuôn mặt ngủ say của em gái, ngay tại lúc hắn sắp đụng tới, giọng nói của Vương Hiểu Thư vang lên từ ngoài cửa: "Bảo bối con ở đâu, đến giờ đọc sách rồi."
Tom bỗng rụt tay về, mặt không biểu cảm xoay người rời đi, lúc đóng cửa nhìn thoáng qua giường trẻ con tinh xảo, cười vô cùng phúc hắc.
Vương Hiểu Thư phát hiện Tom có hơi kỳ quái, hắn thường xuyên hi vọng có thể ở cùng một chỗ với Jerry, điều này làm cho cô rất cao hứng nhưng cũng hơi nghi hoặc, vì thế vào lúc Tom đọc sách cô lặng lẽ hỏi Z: "Anh nói xem con trai của chúng ta có phải là muội khống [1] hay không?"
[1] Yêu thích muội muội.
Dáng người cao ngất đứng bên vườn hoa, không chút nào để ý tưới hoa, Z chắc chắn nói: "Không phải."
"Vì sao?" Vương Hiểu Thư tò mò nhìn hắn, "Anh chắc chắn như vậy?"
Z cười lạnh một tiếng, mắt nhìn con trai đang đọc sách dưới bóng cây, không biết là cao hứng hay mất hứng, nhếch miệng nói: "Hắn chỉ không muốn làm kẻ bị đùa giỡn."
"....." Tuy rằng ở cùng Z nhiều năm như vậy, Vương Hiểu Thư vẫn không hoàn toàn hiểu hết thâm ý trong lời nói của hắn, dùng cách nói của hắn thì phải là chỉ số thông minh chênh lệch, không thể cứu được, cho dù bọn họ sống cùng nhau mấy trăm năm cũng không có tác dụng.
"Em không xem Tom & Jerry sao?" Z khinh thường nhìn Vương Hiểu Thư, "Thật là rất ngu xuẩn rồi." Nói xong, cầm theo bình tưới hoa vào trong phòng.
Vương Hiểu Thư đứng sững sờ tại chỗ một lúc, sắc mặt ngày càng đen, cô đi đến bên cạnh con trai, nhỏ giọng nói: "Đọc sách cho tốt, mẹ có chút việc muốn nói với ba ba, con ở ngoài này không được đi đâu cả, nghe rõ không?"
"Anh yêu em."
"Từ lần đầu tiên em rời đi anh đã bắt đầu yêu em rồi."
"Còn muốn cám ơn em."
"Thực ra nhiều lần như vậy cũng không phải anh cứu em, mà là em đã cứu anh."
"Em đã cứu anh một mạng."
.....
Vương Hiểu Thư nghe Z nói từng câu, giọng nói vẫn là giọng nói kia, diện mạo vẫn là diện mạo kia, cô nằm mơ cũng không thể quên được, nhưng những lời này... Hốc mắt đỏ lên, cô đang muốn nói gì đó, bên ngoài phòng bỗng truyền đến tiếng khóc vang dội của trẻ con, Z bỗng đứng lên, nhỏ giọng nói: "Đáng chết."
"Làm sao vậy?!" Vương Hiểu Thư kinh ngạc hỏi, vội vàng mặc quần áo xuống giường, "Jerry có chuyện gì?"
Z cười lạnh một tiếng: "Không, em yên tâm, có chuyện khẳng định là tiểu tử thối kia."
Đúng vậy, ở phòng Trương Jerry, người máy Megatron cỡ nhỏ số 2 đang tóm cổ áo Vương Tom, vẻ chật vật của Vương Tom làm Trương Jerry vừa tỉnh lại nở nụ cười, Trương Jerry vui vẻ thét chói tai.
.....
Đau khổ.
Đây là lịch sử trưởng thành đau khổ của một thiếu niên.
Sự thật nói cho chúng ta biết, đứa nhỏ tên là Tom cũng không có thời thơ ấu tốt đẹp.