Mị Ảnh

Chương 1016 : Viện trưởng Xích Viêm

Ngày đăng: 19:39 20/04/20


 

- Bản thiếu không cần ngươi phải tin tưởng!

Nghệ Phong không để ý nói, lập tức quay sang đám người Băng Hồn:

- Mặt mũi đã lấy xong rồi, chúng ta cũng kết thúc công việc. Khụ, còn không đã nghiền mà!

Nghệ Phong thở dài một tiếng, nhún nhún vai với đám người Băng Hồn.

Đám người Băng Hồn nghe Nghệ Phong nói những lời này, trên mặt cũng lộ ra dáng tươi cười. Chuyến này bọn họ đã hoàn toàn lấy lại thể diện, hơn nữa ác khí tích tụ trong lòng cũng được giải phóng hết. Chỉ bất quá, trong lòng mấy người Băng Hồn cũng hạ quyết tâm, khi chuyến tỉ thí này kết thúc, cũng là lúc bọn họ tốt nghiệp rồi. Khi trở về cần phải sử dụng một chút bí pháp đề cao thực lực mới được. Bằng không lần này cũng không đến nỗi bị đối phương áp chế như vậy.

- Đã muốn đi? Các hạ có phải là quá khinh thường người khác hay không?

Người mới tới ngăn cản trước mặt Nghệ Phong, lạnh giọng nói.

Nghệ Phong thản nhiên liếc mắt nhín đối phương:

- Thật đúng là không thú vị! Ngươi quả thật không đáng lọt vào mắt ta!

- Ngươi…

Những lời này chính là lời miệt thị đến cực điểm, khiến người khác giận quá hóa cười:

- Được! Được! Được! Ta đây xin lãnh giáo cao chiêu của các hạ một phen. Xin mời!

Nghe đối phương nói như thế, Nghệ Phong hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, dừng chân lại. Mấy người Họa Thủy thấy thế vội chặn trước mặt hắn, kêu lên:

- Nghệ Phong, ngươi…
- Thế nào? Lẽ nào đây chính là phong cách của học viện Xích Viêm? Đánh xong tên trẻ, già lại chạy tới?

Câu nói này khiến sắc mặt vốn âm u của lão giả càng thêm dữ tợn, trừng mắt giận dữ nhìn Nghệ Phong quát:

- Muốn chết!

Nói xong, đấu khí lão già hội tụ lên cánh tay, bắn về phía Nghệ Phong. Nhìn đấu khí đang lao nhanh tới, Nghệ Phong và Họa Thủy đều biến sắc. Cỗ lực lượng này, căn bản không phải bọn họ có thể chống được. Thậm chí ngay cả tránh né, Nghệ Phong cũng không hi vọng có thể làm được.

Ngay khi Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển lực lượng, chuẩn bị liều mạng ngăn cản, trước mặt Nghệ Phong bỗng xuất hiện một cỗ năng lượng, mạnh mẽ ngăn cản, khiến cỗ năng lượng đang đánh về phía hắn lập tức biến mất trong hư không, thậm chí ngay cả một tia âm hưởng cũng không có.

- Xích Viêm! Lão gia hỏa ngươi cũng không biết xấu hổ, lại đi xuất thủ với tiểu bối. Học viện Xích Viêm quả không hổ với hai chữ "Rác rưởi" mà Nghệ Phong vừa tặng.

Cùng với câu nói tràn ngập ý xem thường, thân ảnh Quái lão đầu cũng xuất hiện trước người Nghệ Phong. Nhìn thoáng qua Nghệ Phong, lão lộ vẻ tươi cười khó có được:

- Tiểu tử, lần này làm không tồi!

Nghe Quái lão đầu nói, Nghệ Phong cười hắc hắc, quay đầu nhìn về phía Viện trưởng học viện Xích Viêm, phát hiện sắc mặt hắn trở nên rất khó coi. Tuy nhiên, khi lão điều tra khí tức trên người Quái lão đầu, sắc mặt đại biến, kinh hãi nói:

- Ngươi đột phá?

Quái lão đầu liếc mắt nhìn đối phương, khinh thường nói:

- Không phải ai cũng như Xích Viêm ngươi, cả đời không thể đột phá.

Câu nói này khiến sắc mặt viện trưởng Xích Viêm trở nên cực kỳ khó coi. Bởi vì khi còn trẻ lão sử dụng quá nhiều bí pháp, tuy rằng thực lực lúc đó của lão có thể sánh ngang Quái lão đầu, nhưng hiện tại bất kỳ người nào năm đó đều mạnh hơn lão rất nhiều.