Mị Ảnh

Chương 1050 : Đường về

Ngày đăng: 19:40 20/04/20


 

Băng Ngưng chung quy không dùng sức mạnh đối với Nghệ Phong, sau khi Nghệ Phong giúp nàng đột phá, nàng liền quay ra nói một tiếng tạ ơn với Nghệ Phong, sau đó chập chờn thân thể xinh đẹp đi về phía bên ngoài, lưu lại Nghệ Phong vẫn đứng sửng sốt tại chỗ.

 

Lúc này Nghệ Phong đã chuẩn bị xin hãy cởi quần áo và thắt lưng ra, nhìn thân thể xinh đẹp kia, Nghệ Phong khóc không ra nước mắt, hận không thể tát mình hai cái, đáy lòng cảm thấy hối hận không thôi khi mình đã giúp Băng Ngưng đột phá như vậy.

 

- Chẳng lẽ bởi vì bản thiếu giúp nàng đột phá, nàng cảm ơn, cho nên không có ý tứ ra tay rồi?

 

Đáy lòng Nghệ Phong rất khẳng định suy đoán này, chỉ có thể thở phì phì đánh một quyền xuống mặt đất, nhấc lên một trận bão cát đầy trời, đồng thời lúc này Nghệ Phong mới bất đắc dĩ chớp động thân thể, chạy về phía Băng Ngưng.

 

Băng Ngưng đi ở phía trước, nghe thấy tiếng đập đất phía sau, khóe miệng nhếch lên, tuyệt mỹ mà lại mê hoặc, trên khuôn mặt cao quý băng hàn kia, cư nhiên có một tia đắc ý... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

 

Đương nhiên, Nghệ Phong không thấy tia đắc ý trên mặt Nghệ Phong, nếu như hắn thấy, cho dù liên hợp Yêu Ngọc dùng sức mạnh, cũng tuyệt đối sẽ trói nữ nhân này lại, nàng không phản đối, chính mình làm vậy cũng không sai.

 

Trong khi Nghệ Phong mất mát, đoàn người đi về phía bên ngoài di chỉ. Nghệ Phong đi ra khỏi di chỉ, mang theo mọi người tìm được quái lão đầu đang ngủ vù vù, thuận tiện nói lại chuyện lúc trước một lần, cuối cùng quay sang nói với quái lão đầu:

 

- Quái lão đầu, đối với người cướp đoạt, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc, không trừng phạt không đủ để phục chúng!

 

Quái lão đầu tự nhiên rõ ràng phong cách làm người của Nghệ Phong, trực tiếp không thèm quan tâm lời Nghệ Phong nói, lập tức hìn về phía đám học viên đang nhịn cười, đáy lòng rõ ràng đại khái thực hư mọi chuyện, vừa định nói cái gì đối với Nghệ Phong, lại bị Nghệ Phong ngắt lời:

 

- Dù sao đi nữa ngươi xem giải quyết thế nào đi... Bản thiếu đã đánh người rồi, nếu ngươi không giúp ta, cùng lắm bản thiếu công bố sự thực thì tốt rồi. Ta không sao cả, ta cũng không tin nói ra lão đầu tử, mấy mặt hàng kia còn dám nghiêm phạt bản thiếu.

 

Một câu nói này để lão đầu tức giận sắc mặt quái rất khó coi, cắn răng quay sang nhìn Nghệ Phong phun ra một chữ:

 

- Cút!

 

Nếu như thực sự công bố ra việc này, học viện Trạm Lam còn mặt mũi sao? Bồi dưỡng ra học viên vô sỉ như vậy, uy thế khi vừa mới dành được quán quân sợ rằng lập tức sẽ biến mất không còn một mảnh, ngược lại chính là rơi vào biển nước bọt và chửi rủa.

 

Cho nên đối với uy hiếp của Nghệ Phong, tuy rằng quái lão đầu hận cắn răng, thế nhưng vẫn phải nhảy vào trong bẫy của Nghệ Phong.
 

Lý do này của Nghệ Phong, để đám người Cô Tinh không nhịn được mắng to, mấy người hít sâu một hơi, đơn giản cũng không thèm quan tâm, quay đầu nhìn Nghệ Phong hỏi:

 

- Chúng ta phải về học viện Trạm Lam, ngươi có đi cùng với chúng ta hay không?

 

Những lời này, để Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nói:

 

- Gấp như vậy?

 

Cô Tinh nói:

 

- Quái lão có việc, cho nên Nghiêm Thành Tôn Giả mang chúng ta trở về.

 

- A !

 

Nghệ Phong như có hiểu ra, chuyện của quái lão đầu chính là ước hẹn cùng lão đầu tử, xem ra xác thực Thiên Xà Cung chọc phải phiền toái lớn rồi, bất quá hai người lão đầu tử và quái lão đầu thực sự có thể chống đối toàn bộ Thiên Xà Cung?

 

Tuy rằng Nghệ Phong biết lão đầu tử rất mạnh, thế nhưng cũng không biết hắn mạnh đến nhường nào. Một người để thế lực Kim Ưng Tông cũng phải tự nhận không bằng, một người chí ít cũng là Tôn cấp cao giai? Hai người này thực sự có thể ứng phó?

 

Bất quá, mặc dù trong lòng Nghệ Phong lo lắng, thế nhưng cũng biết lấy thực lực hiện tại của hắn. Đối mặt những quái vật lớn này căn bản không tạo nên bao nhiêu sóng gió. Nghĩ vậy, Nghệ Phong lắc đầu nói:

 

- Các ngươi đi về cùng Tôn Giả đi. Ta còn có chút chuyện!

 

Nghe được Nghệ Phong nói những lời này, cả đám đều không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao hai người Nghệ Phong và Băng Ngưng luôn luôn thần bí, không đồng hành cùng bọn họ cũng là bình thường.