Mị Ảnh

Chương 1073 : Lưu Tinh của Tinh Nguyệt Tông

Ngày đăng: 19:40 20/04/20


 

Sau khi Liễu Nhiên cùng với Quái lão đầu rời đi, Nghệ Phong và Trữ Huyên cũng đi Lạc Hà Cốc. Nguyên bản Nghệ Phong muốn đưa Trữ Huyên về Nhã Tông trước, chỉ là Nghệ Phong nói như thế nàng nào cũng không đáp ứng. Trữ Huyên xem ra, một mình Nghệ Phong đi Lạc Hà Cốc, nếu như đụng phải người của Thiên Phủ, tất nhiên lành ít dữ nhiều.

 

Nghệ Phong rất hiểu ý tứ của Trữ Huyên, cũng không có ngăn cản Trữ Huyên. Dù sao Thánh Thủy là tình thế bắt buộc của hắn, có Trữ Huyên trợ giúp, như thể sẽ dễ dàng một ít.

 

Đương nhiên vì lo lắng cho Nhã Tông, Nghệ Phong cũng hỏi qua Lão đầu tử. Cũng được câu trả lời chính xác, Thiên Phủ không dám tùy tiện đối phó với Nhã Tông.

 

Tuy rằng Nghệ Phong không rõ vì sao một thế lực siêu cấp lại không dám xuất thủ với Nhã Tông, chỉ là lời này từ trong miệng Lão đầu tử nói ra, cũng khiến Trữ Huyên và Nghệ Phong thở dài một hơi, đáy lòng cũng mơ hồ biết trong này có rất nhiều bí ẩn mà bọn họ không biết.

 

Chỉ là, đối với những bí ẩn như vậy Nghệ Phong cũng không muốn biết, những bí mật này không phải thực lực của hắn bây giờ có thể tiếp xúc, không biết là tốt nhất.

 

Đương nhiên, Trữ Huyên được Lão đầu tử truyền cảm ngộ, một đường không quên tu luyện, thậm chí Nghệ Phong phát hiện, khí tức của Trữ Huyên càng lúc càng ngưng tụ, di chứng trước đây bởi vì bí pháp đề thăng tới cửu giai cũng dần dần biến mất.

 

Đến cuối cùng, Nghệ Phong có thể cảm giác được khí tức của Trữ Huyên rất trầm tĩnh. Điều này cũng làm Nghệ Phong minh bạch, Trữ Huyên đã triệt để củng cố cảnh giới của nàng, vững vàng đi vào cửu giai.

 

Thấy Nghệ Phong nhìn chằm chằm nàng, Trữ Huyên liếc mắt nhìn Nghệ Phong, có chút hờn dỗi:

 

- Nhìn chưa đủ sao?

 

- Sao có thể đủ chứ? Ta chuẩn bị nhớ kỹ nàng, lúc trở về vẽ cho nàng một bức tranh, sau đó để ở đầu giường.

 

Nghệ Phong đưa tay nắm tay của Trữ Huyên, cánh tay mềm mại trắng mịn như không xương, khiến Nghệ Phong có chút tâm viên ý mã.

 

Bị Nghệ Phong nắm tay, khiến Trữ Huyên đỏ ửng, tay giãy dụa ra, có chút che giấu kinh hoảng nói:

 

- Mau thả ta ra, chỗ này cách Lạc Hà Cốc không xa rồi.

 

Nhìn Trữ Huyên giống như nai con kinh hoảng né tránh, khóe miệng Nghệ Phong hiện lên một tia tiếu ý, đứng ở bên cạnh Trữ Huyên, ngửi mùi hương thơm ngát từ thân thể Trữ Huyên tỏa ra, nhịn không được hít sâu một hơi.

 

Thấy Nghệ Phong như vậy, Trữ Huyên càng thêm đỏ ửng, oán hận liếc mắt nhìn Nghệ Phong, thế nhưng lại coi như không phát hiện, có chút bịt mắt trộm chuông nói:

 

- Ta đã vững chắc tiến vào cửu giai rồi.

 
Những lời này, khiến lửa giận của Lưu Tinh không cách nào áp chế nữa, giận dữ hét:

 

- Tốt! Tốt! Tốt! Ta rất muốn nhìn, ngươi cho ta gánh lấy hậu quả ra sao.

 

- Gian ngoan mất linh!

 

Nghệ Phong thấy tư thái đối phương như vậy, cánh tay mạnh mẽ vươn ra, năng lượng trong cơ thể bạo phát ra, đồng thời ẩn chưa theo một tia năng lượng Phệ Châu lên cánh tay.

 

Nhìn nắm tay Nghệ Phong đánh tới, trong mắt Lưu Tinh hiện lên một tia khinh thường, ở hắn xem ra. Niên kỉ đối phương so với hắn còn kém hơn, không có khả năng mạnh hơn hắn.

 

Thế nhưng, khi tay hắn tiếp xúc đến nắm tay của Nghệ Phong, là lúc sắc mặt hắn đại biến. Qua một chưởng, thân ảnh Lưu Tinh bay ra sau, sắc mặt đỏ lên, xẹt qua một quỹ tích thật sâu, cổ họng ngọt ngọt, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

 

- Thiếu tông chủ!

 

Hai thị vệ thấy thế, sắc mặt đại biến, thân ảnh chợt lóe lên, chỉ khoảng nửa khắc đã đứng ở bên cạnh Lưu Tinh, đấu khí tuôn ra tiến vào trong cơ thể hắn, trợ giúp hắn dẹp loạn huyết khí.

 

- Các hạ là người phương nào?

 

Hai thị vệ giúp Lưu Tinh điều tức một chút, hừ lạnh một tiếng, liền vây quanh Nghệ Phong và Trữ Huyên.

 

- Hai ngũ giai!

 

Trữ Huyên thấp giọng nói bên tai Nghệ Phong, đối với thân phận của Lưu Tinh cũng hơi xem trọng, thiếu tông chủ có thể có hai ngũ giai bảo vệ, thế lực hẳn sẽ không kém. Chỉ là, cái này cũng không có làm hai người để trong lòng.

 

Thấy đối phương chuẩn bị xuất thủ, Trữ Huyên hừ lạnh một tiếng, khí thế liền tập trung hai người. Cổ tập trung này, nhất thời khiến hai người đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch một mảnh, trừng to mắt nhìn nữ nhân tuyệt mỹ trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng.

 

- Không muốn chết thì cút mau!

 

Trữ Huyên khẽ nói, theo tiếng quát hạ xuống, hai thị vệ càng cảm giác áp lực càng tăng.