Mị Ảnh

Chương 1075 : Thi đấu tranh đoạt tú cầu

Ngày đăng: 19:40 20/04/20


 

- Lần này đến Lạc Hà Cốc, sẽ không giống như Liễu tiền bối nói như vậy, chỉ là qua tham hỏi.

 

Lạc Hà Cốc Chủ nhìn Nghệ Phong, chung quy đi thẳng vào chủ đề nói.

 

Nghe được Lạc Hà Cốc Chủ nói, Nghệ Phong cười ha ha nói:

 

- Cái kia, lần này trừ đến thăm Lạc Hà Cốc một chút, một nguyên nhân khác là tới tham gia giúp vui.

 

Nghệ Phong cũng không ngốc đến nỗi nói ra mục đích của mình, tuy rằng Lạc Hà Cốc Chủ và Thánh địa có quan hệ không tồi. Thế nhưng quan hệ này có thể khiến Lạc Hà Cốc đưa Thánh Thủy là chấn cốc chi bảo ra hay không thì trời mới biết, cho dù hai người quan hệ rất tốt, Nghệ Phong cũng sẽ không trực tiếp nói ra.

 

Cái này giống như ngươi tới nhà người ta làm khách, thế nhưng lại hướng chủ nhân nói như vầy:

 

- Uy, đem bảo vật gia truyền của ngươi cho ta.

 

Vậy chủ nhân không đá ngươi ra ngoài mới lạ.

 

- Phải không?

 

Lạc Hà Cốc Chủ cười cười:

 

- Rất nhiều năm trước, Liễu tiền bối nói giống hệt như ngươi hôm nay, chỉ là một lần kia, Liễu tiền bối lại cầm đi một giọt Thánh Thủy của chúng ta.

 

Nghe thế, Nghệ Phong kinh ngạc không thôi. Này mới hiểu được vì sao khi mời Lão đầu tử cùng tới Lạc Hà Cốc, nói cái gì cũng không chịu đi, nguyên lai có một tầng quan hệ như vậy.

 

- Lão đầu tử thật quá đáng. Lạc Hà Cốc Chủ yên tâm, lần sau gặp Lão đầu tử, ta sẽ nói chuyện tử tế với hắn.

 

Nghệ Phong nghĩa chính ngôn từ nói, giống như Liễu Nhiên là một người tội ác tày trời vậy.

 

- Ha ha!

 
 

Nghe được những lời này của Trữ Huyên, Nghệ Phong thiếu chút nữa ngã xuống đất, oán hận trừng mắt nhìn Trữ Huyên nói:

 

- Ta giống như tiểu bạch kiểm sao?

 

Trữ Huyên chăm chú nhìn Nghệ Phong một chút, một lúc lâu mới phun ra một chữ, thiếu chút nữa khiến Nghệ Phong muốn đập đầu tự tử.

 

- Giống!

 

Những lời này khiến Nghệ Phong hận đến nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ nếu không phải ở đây nhiều người như vậy, bản thiếu để ngươi xem tiểu bạch kiểm chân chính là như thế nào, cho ngươi không xuống giường được.

 

Rất hiển nhiên, Nghệ Phong bị một câu nói này của Trữ Huyên đả kích, quay đầu qua một bên, không có phản ứng Trữ Huyên. Trữ Huyên thấy Nghệ Phong như vậy, khóe miệng lộ ra một tia giảo hoạt, đáy lòng tràn đầy đắc ý, ai bảo ngươi vẫn khi dễ ta!

 

Nghệ Phong tự nhiên không biết Trữ Huyên đang suy nghĩ cái gì, hắn đã quyết định, lần này sau khi có được Thánh Thủy, hắn liền làm một tiểu bạch kiểm, để Trữ Huyên làm phú bà.

 

Ánh mắt Trữ Huyên chú ý tới đoàn người tranh đoạt, tuy rằng nén hương thứ ba đã đốt gần một nửa, thế nhưng nàng không có ý tứ xuất thủ như trước.

 

Mà Nghệ Phong, ánh mắt không ngừng kiểm tra vị trí hai mươi tú cầu, một lúc lâu, ánh mắt Nghệ Phong tập trung đến vị thiếu tông chủ tên Lưu Tinh kia.

 

Vị thiếu tông chủ này có hai ngũ giai hộ vệ, cướp giật một cái tú cầu là cực kỳ dễ dàng, tất cả những người tới cướp giật, đều bị hộ vệ hắn ngăn trở, mà hắn lại đứng ở trung tâm, một chút sự tình cũng không có.

 

Thấy một màn như vậy, ánh mắt Nghệ Phong nhìn về phía Trữ Huyên, quay qua Trữ Huyên bĩu môi nói:

 

- Nàng muốn tìm tiểu bạch kiểm sao.

 

Trữ Huyên nghe Nghệ Phong nói, sắc mặt ửng đỏ, khẽ gắt liễu một ngụm, thân ảnh chợt lóe lên, bay nhanh về một phương hướng.

 

Nghệ Phong thấy Trữ Huyên bay nhanh ra ngoài, hắn cũng không dừng lại, thân ảnh chợt lóe lên bay nhanh tới chỗ Lưu Tinh, tuy rằng đoạt của Lưu Tinh hơi khó khăn một ít, thế nhưng ai bảo hỗn đản này đắc tội với hắn, không đoạt của hắn quả thực không có thiên lý. Nghệ Phong vẫn không tiếp thu hắn thực sự có thể làm được lấy ơn báo oán. Người khác lấy ơn báo oán với hắn, thật ra hắn sẽ không cự tuyệt.