Mị Ảnh
Chương 1140 : Bát giai trung cấp
Ngày đăng: 19:40 20/04/20
- Nghệ Phong, lần này chúng ta chiếm đại tiện nghi. Thật sự không ngờ được, mấy trăm vạn người tiếp cận hơn một nghìn vạn người, lại ngưng kết ra nhiều hung hồn như vậy.
Nam tử vương tọa cảm than, đồng thời không khỏi hưng phấn lên.
- Chiếm tiện nghi?
Nghệ Phong cảm thấy rất khó hiểu. Tuy rằng những hung hồn không uy hiếp hắn được, nhưng không chiếm tiện nghi như vừa nói.
- Nếu bản vương có thể khống chế được toàn bộ những hung hồn này, vậy có phải đã chiếm tiện nghi lớn hay không?
Nam tử vương tọa nhìn Nghệ Phong kêu lên.
- Cái gì? Tiền bối có thể khống chế được tất cả?
Nghệ Phong kinh hãi kêu lên thành tiếng nói.
- Ha ha!
Nam tử vương tọa nói.
- Người khác không được, nhưng đối với bản vương lại không khó. Những hung hồn này, phần lớn đều là bộ hạ trung thành của bản vương năm đó. Tuy rằng bọn họ không có thần trí, nhưng hiện tại dựa vào dấu vết tinh thần của bản vương đối với bọn họ, vẫn còn một chút khả năng khống chế trong tay.
Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong mừng rỡ như điên. Nếu có thể khống chế toàn bộ những hung hồn này, cho dù đối mặt Quân cấp cũng không sợ. Còn có thể mượn những hung hồn đến chống đỡ.
Tuy rằng thực lực của những hung hồn này không đủ nhìn. Nhưng số lượng rất nhiều. Giống với vô số con kiến. Những con kiến tạo thành mấy chục thước, cao dày vài trăm thước, cho dù voi vẫn có thể trùng kích đi qua. Đương nhiên, một con kiến muốn giết voi rất khó. Trừ phi là voi bị vây ở giữa những con kiến, khiến nó không trốn thoát. Dùng vô số con kiến khiến nó mệt đến chết, tiêu hao đến chết.
Mà hiện tại, tình huống những hung hồn này cũng như vậy. Số lượng nhiều đủ để có thể tiêu hao chết một Quân cấp.
- Ngươi còn bao nhiêu đan dược hồi phục hồn lực?
Nam tử vương tọa bỗng nhiên hỏi.
- Ở Lạc Hà Cốc, thật ra ta nhận được không ít lợi ích. Không thể tưởng tượng được cấp bậc y sư cũng có thể nâng cao lên một tầng.
Nghệ Phong vui mừng, thân ảnh không ngừng bay như tên bắn về phía xa.
Mà ngay sau khi Nghệ Phong đi không bao lâu, lão giả lông mày màu hồng và đám người mặc hắc bào đã xuất hiện ở ngoài lốc xoáy. So với lúc bắt đầu truy đuổi, số lượng người đã giảm đi một nửa. Rất rõ ràng là lốc xoáy chặn lại.
Đại chiến luân phiên và cạm bẫy khiến rất nhiều người trong bọn họ kiệt sức. Cho dù là nhóm người xuất hiện bên ngoài lốc xoáy, phần lớn thực lực còn lại chưa tới bảy phần.
- Hiện tại hắn ở đâu?
Người mặc hắc bào hỏi.
- Hình như vừa rồi hắn đã dừng lại một lúc lâu, di chuyển rất chậm. Chỉ cách chúng ta không xa. Đại khái hơn mười dặm. Bất quá, hiện tại tốc độ đối phương lại cực nhanh. Dần dần kéo dài khoảng cách với chúng ta.
Lão giả lông mày màu hồng nhíu mày nói.
Người mặc hắc bào thoáng nhíu mày, ngay lập tức gật đầu:
- Hơn mười dặm thôi? Không bao lâu nữa đã có thể đuổi kịp hắn.
- Đuổi theo!
Ngay khi người mặc hắc bào chuẩn bị đuổi qua, lại nhìn hung hồn phía trước không khỏi nhíu mày. Hắn phát hiện lần này hung hồn khác với trước kia. Những hung hồn này xuất hiện giống như sắp hàng theo quỹ tích.
- Có cổ quái!
Một người mặc hắc bào còn lại khẽ nói.
Một câu này, khiến các Nhiếp Hồn Sư còn lại ngơ ngác nhìn những hung hồn xung quanh. Bọn họ cũng phát hiện ra cổ quái trong đó.