Mị Ảnh

Chương 1244 : Kinh hồng nhất kiếm

Ngày đăng: 19:41 20/04/20


 

Kiếm như sấm sét, chớp mắt đã tới mang theo đầy hàn ý và sắc bén. Hầu như trong lúc đó, toàn bộ thiên địa chỉ còn lại một kiếm này, không còn thứ gì khác. Một kiếm không ngừng phóng đại, tất cả không gian đều bị một kiếm tập trung, tản ra khí tức lạnh lẽo.

 

Một kiếm này kéo tới, trong mắt Kim Phú cũng lộ ra vẻ kinh khủng. Thế nhưng làm một Quân cấp, phản ứng hoàn toàn không chậm. Khi một kiếm này vừa đâm vào sát ngực hắn, đồng thời hắn nghiêng người vừa chuyển, dùng tay mạnh mẽ bắt lấy lợi kiếm.

 

Xoẹt....

 

Một tiếng xé rách vang lên, lợi kiếm đâm thẳng vào lòng bàn tay Kim Phú, xuyên qua lòng bàn tay Kim Phú. Chỉ khoảng nửa khắc, cánh tay Kim Phú triệt để bị đâm thủng.

 

Mà khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, bóng người đang hướng về phía Kim Phú kia, ngay cả lợi kiếm cũng không rút. Vội vàng quăng kiếm rời đi, tất cả đều sinh động quyết đoán như nước chảy mây trôi, lộ rõ bản sắc của sát thủ.

 

- Thiên Nghịch!

 

Nghệ Phong nhìn thân ảnh vừa lắc người rơi vào bên cạnh mạnh, kinh hỉ hô lên. Từ khi Thiên Nghịch xuất kiếm, Nghệ Phong cũng đã biết là hắn rồi. Về phương diện ám sát từ trong bóng tối, không ai có thể so sánh với Sát Lâu.

 

Nhớ tới một nhất kiếm kinh hồng tuyệt thế vừa rồi, Nghệ Phong không nhịn được hít sâu một ngụm khí lạnh. Một kiếm kia, cho dù là hắn cũng không thể tránh khỏi. Tại phương diện ám sát, Nghệ Phong còn kém Thiên Nghịch rất xa.

 

Tách...

 

Máu không ngừng rơi xuống đất tạo ra âm thanh tí tách khiến tất cả mọi người nhìn về phía Thiên Nghịch đang đứng sóng vai cùng Nghệ Phong. Nhớ tới một kiếm tuyệt thế vừa rồi, cả đám phải thừa nhận, một kiếm vừa rồi hầu như đã đạt đến trình độ cực hạn của ám sát, bất luận một người nào trong bọn họ, đều rất khó có thể tránh ra được một kiếm này.

 

Trên cánh tay Kim Phú, như trước cắm một thanh lợi kiếm. Khuôn mặt hắn kịch liệt vặn vẹo, hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, trên đời có phương pháp ám sát như vậy. Ngay cả hắn đều không kịp ngăn cản.

 
 

Lúc đó nói ra những lời này, thậm chí Sát Lâu muốn chỉ trích những người cầm đầu của các thế lực siêu cấp. Những thế lực siêu cấp này, bầu không khí cực kỳ nóng nảy, rất có ý tứ ra tay tiệt diệt Sát Lâu.

 

Thế nhưng nhớ tới tính chất của Sát Lâu, cả đám lại mạnh mẽ nhịn xuống. Lấy thế lực của bọn họ liên hợp lại muốn tiêu diệt Sát Lâu cũng không khó, thế nhưng vấn đề là trước khi không diệt hắn, Sát Lâu đã bắt đầu điên cuồng trả thù.

 

Nếu như các thế lực khác bọn họ có thể không sợ, thế nhưng đây là một tổ chức ám sát, thủ đoạn ám sát của bọn họ ùn ùn, một thế lực siêu cấp toàn bộ xuất ra, hơn nữa mỗi người đều là sát thủ chuyên nghiệp. Sợ rằng bọn họ ăn ngủ không yên.

 

Cố kỵ tại nhiều phương diện, hơn nữa Tà Tông làm chỗ dựa cho Sát Lâu. Cho nên ước định năm đó, Sát Lâu là một ngoại lệ duy nhất. Trừ bỏ một ít người trong Sát Lâu bị các thế lực lớn điểm danh không được ra tay, người còn lại của Sát Lâu hoàn toàn có thể siêu thoát bên ngoài.

 

Cho nên ước định năm đó, Sát Lâu mặc kệ không quản. Đặc biệt đối với người trẻ tuổi như Thiên Nghịch.

 

Tuy rằng Nghệ Phong cũng biết ước định giữa các thế lực, thế nhưng hắn lại không rõ nội dung, hắn không khỏi quay sang hỏi Thiên Nghịch:

 

- Ước định kia rốt cuộc là cái gì?

 

Thiên Nghịch cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp hồi đáp:

 

- Các tông môn nhất lưu trên đại lục, không thể tùy ý khơi mào chiến tranh. Võ giả đạt tới thực lực Quân cấp trở lên, không được tùy ý ra tay. Những thứ này chỉ là hạn chế đối với thực lực nhất lưu và siêu cấp, đám người sư tôn ngươi có hạn chế khác. Cụ thể ta cũng không quá rõ ràng.

 

Nghe thấy câu đó, Nghệ Phong hơi gật gật. Nghĩ thầm, thảo nào trên đại lục, cường giả Tôn cấp hầu như là tồn tại chí cao rồi. Nguyên lai Quân cấp không thể tùy ý ra tay.