Mị Ảnh
Chương 1302 : Ảo giác?
Ngày đăng: 19:42 20/04/20
Thực lực của Lãnh Hâm đạt tới Tôn Cấp bát giai, mạnh hơn Băng Ngưng rất nhiều. Cho dù Băng Ngưng và Băng Hồn liên thủ, lực lượng cũng chỉ sánh ngang với đối phương mà thôi.
Lãnh Hâm không chút vội vàng, chiến đấu cùng một chỗ với hai tỷ đệ Băng Ngưng. Từng đạo đấu khí khinh khủng bắn khắp trời, kéo theo tiếng xé gió.
Toàn bộ hải đảo tràn ngập chết chóc, hơn mười vạn đệ tử giao thủ, không ngừng vang lên tiếng kêu la thảm thiết. Tuy rằng Đông Hải cung chiếm ưu thế địa bàn, thế nhưng đối phương có hai Quân Cấp, không ai có thể ngăn cản. Hai người xuất thủ liền phá vỡ khoảng không.
Máu từ hải đảo chảy ra biển rộng, nguyên bản biển rộng xanh thảm, chốc lát đã nhuộm thành màu đỏ. Tiếng kêu la thảm thiết văng vẳng bên tai, hai quân giao chiến, thi thể chồng chất khắp nơi. Thi thể mất đi sức sống bắt đầu trở nên cứng ngắc. Mà những thi thể cứng ngắc này liên tục bị các đệ tử song phương giẫm đạp lên, máu thịt lẫn lộn. Bốn phía tỏa ra mùi máu tanh gây mũi.
Tiếng kêu la thảm thiết vang lên, khiến trong lòng Băng Ngưng và Băng Hồn càng bốc lửa giận. Công kích Lãnh Hâm càng lúc càng sắc bén.
Lãnh Hâm thấy hai người phẫn nộ, hắn cười ha hả, nói:
- Đáng tiếc, thực lực các người quá kém!
- Kém hay không, phải thử mới biết?
Băng Hồn hừ lạnh, trường thương trên tay mạnh mẽ biến đổi. Năng lượng khổng lồ hội tụ trên trường thương. Hắn thi triển kỹ năng cao giai, đâm về phía bên trái Lãnh Hâm.
Cùng lúc, cánh tay Băng Ngưng vung lên, trường kiếm biến ảo, đâm về phía bên phải Lãnh Hâm. Nàng vận dụng đấu khí băng hàn thi triển vũ kỹ cao giai, khiến sắc mặt Lãnh Hâm ngưng đọng lại. Đấu khí trong cơ thể bắt đầu bạo phát, đón đánh hai người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Keng...Keng...
Tiếng binh khí chạm vào nhau vang lên, đồng thời bạo phát kình khí kinh khủng. Ba người Lãnh Hâm, Băng Ngưng và Băng Hồn đều văng ngược lại phía sau. Hai người Băng Ngưng và Băng Hồn liên kích, cư nhiên ngăn cản được đợt công kích của Tôn Cấp bát giai.
- Hừ!
Lãnh Hâm ăn chút thiệt thòi, hừ lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể lại tiếp tục bạo phát, không lưu lại một điểm, trực tiếp công kích về phía hai người. Lợi kiếm sắc bén hung ác trên tay, không hề thương hoa tiếc ngọc.
- Nếu như ta là nàng, nhất định sẽ hạ kiếm chịu thua. Một nữ nhân tuyệt mỹ, trên mặt xuất hiện hai vết sẹo nhất định cảm thấy tủi nhục.
Lãnh Hâm xuất thủ, đồng thời nhìn Băng Ngưng hừ lạnh nói. Hắn thích nữ nhân cương cường, thế nhưng không thích nữ nhân cương cường lại ẩn chứa nguy hiểm.
Băng Ngưng không nói lời nào, nàng sử dụng đấu khí băng hàn trên tay tới tột cùng, nhanh như chớp hướng về phía đối phương.
Mà ở chỗ khác, đệ tử song phương cũng chiến đấu quyết liệt. Trong đó có không ít cường giả Tôn Cấp, thế nhưng cường giả Đông Hải cung vừa xuất thủ liền bị hai Quân Cấp kia xuất thủ chém chết.
Tuy rằng Đông Hải cung nhiều cường giả Tôn Cấp hơn đối phương, nhưng Tôn Cấp đều bị chém giết, căn bản không tác dụng. Chỉ có thể nhìn đệ tử của bọn họ bị người đối phương tàn sát.
Hai Quân Cấp kia, dường như lợi kiếm treo trên đầu bọn họ. Trong nháy mắt sẽ lấy mạng bọn họ.
- Chết tiệt!
Trưởng lão Đông Hải cung tức giận mắng lớn, thoáng nhìn thấy lực lượng hai người Băng Ngưng và Băng Hồn ngang bằng Lãnh Hâm, hắn liền cắn chặt răng nói:
- Nghệ Phong, Tây Hải cung ta cũng không phải để ngươi có thể tùy ý áp bức. Giết ta, ngươi sẽ phải trả giá?
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Ngươi nghĩ bản thiếu gia sợ bị trả thù sao?
- Ngươi...
Lãnh Hâm tức giận, nghĩ tới tác phong của Nghệ Phong, biết lời uy hiếp này của hắn không chút tác dụng.
- Cho dù thế lực sau lưng ngươi là Tà Tông thì đã làm sao? Thực lực hiện tại của ngươi, vẫn có rất nhiều người có thể giết chết ngươi. Ngươi giết ta, đương nhiên Tây Hải cung sẽ ra tay với ngươi.
Nghệ Phong cười cười đắc ý, cũng không nói nhiều lời vô ích. Buông Băng Ngưng ra, thân ảnh chớp động, mạnh mẽ xuất chưởng đánh về phía Lãnh Hâm.
Tốc độ của Nghệ Phong nhanh như thiểm địa, Tôn Cấp bát giai sao có thể phản ứng kịp. Hầu như Lãnh Hâm muốn trốn cũng không thể trốn, chỉ có thể trừng mắt nhìn chưởng kia rất nhanh đánh tới. Mà hắn cũng chỉ có thể gắng sức vận chuyển đấu khí chống lại.
Ầm...
Chượng lực trực tiếp đánh vào thân thể lãnh hâm. Nguyên bản Lãnh Hâm còn tiêu sái dị thường, bỗng nhiên từ trên hư không rơi xuống. Đập mạnh xuống hải đảo, toàn thân rơi vào bùn đất. Mọi người trông thấy tràng cảnh này, kinh hãi nhìn thiếu niên đơn bạc đứng lơ lửng trên hư không, ánh mắt vô cùng ngờ vực. Tuổi tác như vậy, tại sao có thể sở hữu thực lực kinh khủng tới mức này?
Sau khi chưởng lực của Nghệ Phong đánh Lãnh Hâm trọng thương, hắn cũng không bởi vậy buông tha Lãnh Hâm. Cánh tay vẫn mạnh mẽ vung lên, đạo đạo đấu khí từ trong cơ thể trào ra, mạnh mẽ đánh xuống thân thể Lãnh Hâm. Nguyên bản Lãnh Hâm thương nặng, lúc này ngực nứt toạc, máu bắn tung tóe, hơn nữa không còn chút khí tức.
Băng Hồn nhìn Lãnh Hâm vừa rồi hắn và tỷ tỷ liên thủ cũng không làm gì được, cư nhiên lúc này bị Nghệ Phong đơn giản chém giết. Miệng há hốc, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Lãnh Hâm ngã xuống, khiến người Tây Hải cung vô cùng kinh hãi. Hai Quân Cấp kia bị Long Hùng cuốn lấy. Nguyên bản không còn chút ưu thế nào. Mà Đông Hải cung không còn bị Quân Cấp áp chế, lúc này bọn họ dựa vào địa bàn đã hoàn toàn chiếm ưu thế. Bắt đầu điên cuồng phản kích.
Nghệ Phong thoáng liếc nhìn Long Hùng đang đùa giỡn trên hư không. Nghệ Phong nhíu nhíu mày, quay về phía Long Hùng hô lớn:
- Long Hùng, giết chết bọn chúng.
Long Hùng nghe thấy thanh âm Nghệ Phong phẫn nộ, nhìn hai Quân Cấp xoa xoa đầu, cười khà khà nói:
- Lão đại tức giận, lão Hùng sẽ không đùa cùng các người nữa.
Nói xong, lực lượng của Long Hùng điên cuồng bộc phát. Đạo đạo lực lượng kinh khủng trực tiếp lao về phía hai Quân Cấp. Lực lượng của Long Hùng kinh khủng cỡ nào, năm đó mấy người Nghệ Phong cũng không chống đỡ nổi. Huống hồ hai Quân Cấp kia, một người cũng chỉ đạt tới nhị giai đỉnh phong, một người đạt tới nhất giai mà thôi. Tự nhiên không thể chống đỡ được Long Hùng vận dụng toàn lực.
Lực lượng siêu khủng của Long Hùng bộc phát, khiến sắc mặt hai Quân Cấp vô cùng khó coi. Tuy bọn họ biết vừa nãy Long Hùng đánh cùng bọn họ vẫn còn ẩn chứa thực lực. Thế nhưng thật không ngờ, hiện tại bọn họ kém nhiều như vậy. Hai người bọn họ cảm thấy huyết khí cuộn khởi, từ miệng phun ra ngụm máu tươi. Mạnh mẽ đập xuống mặt đất.
Xôn xao...
Hai Quân Cấp bị đánh bại khiến mãnh người phía dưới ồ lớn. Người Tây Hải cung cũng không còn ý chí chiến đấu. Tất cả bắt đầu điên cuồng bỏ chạy. Đặc biệt thực lực đạt tới Vương Cấp, càng lăng không phi hành điên cuồng.