Mị Ảnh
Chương 1305 : Cấm địa Đông Hải
Ngày đăng: 19:42 20/04/20
Sau khi Băng Hồn phân phó đệ tử thu thập chiến trường, liền dẫn Nghệ Phong tới chủ điện Đông Hải cung.
Khi Băng Hồn tới chủ điện, một thân ảnh già nua đã ngồi trên ghế chính giữa tại chủ điện. Băng Hồn trông thấy đạo thân ảnh này, hắn vui mừng khôn xiết:
- Thái gia gia!
Bất quá, khi Băng Hồn trông thấy sắc mặt lão nhân này trắng bệch, sắc mặt hắn đại biến, nhìn lão nhân này hỏi:
- Thái gia gia, người không sao chứ?
Đông Hải cung chủ khẽ liếc mắt nhìn Băng Hồn, lập tức lắc đầu nói:
- Ta giao đấu cùng lão gia hỏa kia một hồi, bị chút thương thế. Bất quá hắn cũng không chiếm được tiện nghị. Không sao, tu dưỡng một tháng là ổn.
Nói đến đây, Đông Hải cung chủ quay về phía Nghệ Phong nói:
- Lần này cảm tạ Tà Đế trợ giúp.
Nghệ Phong quay về phía Đông Hải cung chủ gật đầu:
- Đúng lúc gặp thôi.
- Ha ha, quả thực hậu sinh khả úy.
Đông Hải cung chủ cảm thán nói. Vãn bối Liễu Nhiên năm đó đã đạt tới trình tự này, mà đệ tử của hắn, càng khiến toàn bộ đại lục phải chấn động. Nhớ tới thế gia siêu cấp bị tiêu diệt dưới tay một thanh niên. Đông Hải cung chủ không kiềm chế được hít một hơi thật sâu.
- Mời ngồi!
Đông Hải cung chủ khách khí mời Nghệ Phong ngồi, lập tức nói:
- Bất quá, lúc này ngươi tới giúp Đông Hải cung ta, tàn sát nhiều đệ tử Tây Hải cung như vậy. E là đối phương sẽ không dễ dàng buông tha ngươi.
- Bọn họ muốn tới, cũng được thôi. Máu trên tay bản thiếu, còn thiếu một chút nữa mới xứng đáng với danh hiệu ma đầu.
Nghệ Phong dửng dưng nói. Ngay cả Tiên Phủ Mặc gia hắn còn không sợ, còn sợ gì Tây Hải cung.
- Ha ha, Ta Đế có chuẩn bị là tốt rồi.
Đông Hải cung chủ nhắc nhở Nghệ Phong. Đương nhiên hắn biết Tà Đế sẽ không để ý tới người Tây Hải cung. Huống hồ, Nghệ Phong lần này giúp hắn chuyện lớn như vậy, Đông Hải cung sẽ không ngồi yên nhìn Tây Hải cung trả thù. Tình hình bình thường, thực lực Đông Hải cung có thể mạnh hơn Tây Hải cung mấy phần. Nếu lần này không phải bởi vì cấm địa, tất cả các trưởng lão Quân Cấp đều bị nhốt tại cấm địa, căn bản không sợ âm mưu của bọn họ.
- Bất quá, theo ta được biết, thế lực nhất lưu khai chiến, trước tiên các người phải ký kết hiệp ước chứ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi:
- Đặc biệt lần này còn có Quân Câp xuất thủ.
- Hiện tại các vị trưởng lão bị vây khốn tại cấm địa, chỉ còn cách này mới có thể cứu được bọn họ.
- Thế nhưng, ngươi đi, chín phần chết một phần sống.
Đông Hải cung chủ bình thản nói.
Băng Ngưng lắc đầu nói:
- Thể chất của ta, hẳn là có thể trụ được.
- Có ý tứ gì?
Nghệ Phong chen ngang nói.
Đông Hải cung chủ thoáng liếc nhìn Nghệ Phong, hồi đáp:
- Trước kia tổ sư an bài chỉ có thể chất của Băng Ngưng mới có thể hoàn toàn nắm cấm địa trong tay. Bất quá, thực lực của Băng Ngưng quá thấp, cho dù sở hữu thể chất như vậy, muốn nắm cấm địa trong tay thực sự chỉ là vọng tưởng. Nếu như thất bại, chính là bạo thể mà chết. Vốn ta dự định chờ tới khi Băng Ngưng đạt tới Quân Cấp sẽ thử.
Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng, lập tức trầm giọng hỏi:
- Đây chính là nguyên nhân Tây Hải cung chủ ý đoạt nàng?
Băng Ngưng gật đầu nói:
- Đây chính là nguyên nhân lớn nhất.
Nghệ Phong hít thật sâu, nhìn Băng Ngưng nói:
- Không có khả năng thành công sao?
Băng Ngưng lắc đầu nói:
- Không phải không thể. Thế nhưng hi vọng không lớn.
Thấy Nghệ Phong trầm mặc, Băng Ngưng lại nói:
- Mặc kệ có khả năng hay không? Lúc này ta nhất định phải thử. Các trưởng lão bị vây khốn trong đó còn đang chờ ta cứu.
Nghệ Phong tự nhiên biết Băng Ngưng không chỉ vì lý do như vậy, hắn hít thật sâu nói:
- Vậy nàng thử xem sao? Nàng yên tâm, cho dù ta chết cũng sẽ bảo vệ nàng an toàn.
Nghệ Phong không còn lựa chọn nào khác. Mặc dù Băng Ngưng không thích hợp để mạo hiểm, thế nhưng Điệp Vận Du không thể chờ đợi được nữa. Nghệ Phong có thể làm được chính là hứa hẹn bảo vệ nàng an toàn.