Mị Ảnh

Chương 1326 : Tru Tiên Kiếm dị động

Ngày đăng: 19:42 20/04/20


 

Nghệ Phong kinh ngạc nhìn cảnh này, trong lòng kinh hãi không thôi, nghĩ thầm: Chẳng lẽ tổ tiên Băng Ngưng còn sống trong đó, nếu như thực sự sống, làm sao lý giải chuyện niêm phong cấm địa này.

 

Trong khi Băng Ngưng dập đầu, Nghệ Phong cảm giác được cổ khí tức khổng lồ tập trung tại thân thể Băng Ngưng, một lúc lâu cổ khí tức kia biến mất không còn một mảnh:

 

- Quả nhiên chính là thân thể băng hàn, Bản Thánh thực sự đã có truyền nhân.

 

Câu nói thản nhiên, khiến Nghệ Phong chấn động không thôi, băng nhân nguyên bản vây công Nghệ Phong cũng dừng lại, vô cùng cung kính quay về phía cửa chính đại điện.

 

Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị hỏi Băng Ngưng... Lại nhận thấy cổ khí tức này tập trung trên thân thể hắn, tuy rằng trong lòng Nghệ Phong kinh ngạc, nhưng có nén kinh ngạc trong lòng, quay về phía đại điện thi lễ nói:

 

- Vãn bối Nghệ Phong ra mắt tiền bối.

 

Ngay cả khi Nghệ Phong nói lời này cổ khí tức kia cũng không hề suy giảm. Bất quá, điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính làm, khí tức của đối phương tuy kinh khủng, thế nhưng không để Nghệ Phong có loại cảm giác không thể chống đối. So với khí tức của lão đầu tử và tiền bối Tà Tông, chênh lệch quá lớn. Nhưng thực ra kém vị Á Thánh Mặc gia kia không nhiều.

 

- Hắn là gì của ngươi?

 

Khi Nghệ Phong âm thầm phỏng đoán thân phận của đối phương, thanh âm khoan thai kia đột nhiên hỏi Băng Ngưng.

 

Băng Ngưng liếc mắt nhìn Nghệ Phong, đột nhiên sắc mặt phiến hồng:

 

- Hắn là vị hôn phu của Băng Ngưng.

 

Những lời này, khiến Nghệ Phong kinh ngạc. Thế nhưng mơ hồ minh bạch, nguyên nhân chính là Băng Ngưng muốn bảo vệ hắn. Dù sao, ngoại nhân không thể tiến nhập cấm địa, Băng Ngưng nói những lời này cho thấy Nghệ Phong là người một nhà.

 

Quả nhiên nghe vậy, cổ khí tức tập trung trên thân thể Nghệ Phong biến mất không còn một mảnh.

 

- Thảo nào với thực lực của ngươi chưa đạt tới Quân Cấp có thể đến nơi này. Có hắn trợ giúp thực ra không kỳ quái.

 

Lão tổ Băng gia ung dung nói:

 

- Bất quá, tại sao trên thân thể ngươi có một chút khí tức của hắn?

 

Nghệ Phong biết "hắn" chính là người nào, sợ là vị chí tôn kia trong các đời Tà Đế.
 

- Các ngươi đã tới!

 

Nghệ Phong và Băng Ngưng nhìn về phía vị trí thanh âm kia nói, chỉ thấy một đạo thân ảnh hư huyễn đứng tại đó. Tuy rằng rất mơ hồ, thế nhưng vẫn có thể nhận ra dáng vẻ anh tuấn tiêu sái năm đó.

 

Băng Ngưng khom mình hành lễ nói:

 

- Bái kiến lão tổ tông.

 

Thân ảnh mờ ảo thoáng nhìn Băng Ngưng, quay về phía Băng Ngưng gật đầu nói:

 

- Ngươi đi theo ta, Nghệ Phong đứng chờ ở đây.

 

Nghe câu này, Nghệ Phong khẽ nhíu mày, dù sao hắn chỉ có thời gian ba tháng, không nhiều gian chờ đợi.

 

- Không cần vội vàng, nhiều nhất chỉ phải chờ ba ngày.

 

Đối phương tựa hồ biết suy nghĩ của Nghệ Phong, nhàn nhạt nói.

 

Nghệ Phong khẽ thở dài một hơi, lúc này mới gật đầu. Dù sao tại địa bàn của người ta, tuy rằng Nghệ Phong không muốn chờ đợi, thế nhưng cũng không thể tránh được.

 

Băng Ngưng quay về phía Nghệ Phong phóng nhãn thần yên tâm, cùng hình bóng mờ ảo rời khỏi Nghệ Phong.

 

Khi Nghệ Phong chuẩn bị ngồi xếp bằng, Nghệ Phong lại phát hiện cánh tay phải của chính mình ngứa ngáy. Nghệ Phong phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy Tru Tiên Kiếm hóa thành hình xăm trên tay hắn, lúc này quang mang không ngừng lưu chuyển trên cánh tay hắn.

 

Loại biến hóa này khiến Nghệ Phong sửng sốt, ngay sau đó trong lòng Nghệ Phong vui mừng khôn xiết:

 

- Trong cung điện này tồn tại linh kiện khác của Tru Tiên Kiếm?

 

Nghĩ tới loại khả năng này, Nghệ Phong vô cùng hưng phân. Bất chấp đối phương vừa mới nhắc nhở, Nghệ Phong bắt đầu cảm thụ Tru Tiên Kiếm biến hóa trên cánh tay.