Mị Ảnh

Chương 150 : Đấu cầm và tấn giai

Ngày đăng: 19:32 20/04/20




- Cái gì?

Nghệ Phong cả kinh hô lớn.

- Nàng quen Ngu Phi. Chẳng phải ca nữ mại xướng sôi sục toàn bộ đại lục sao?

- Phụt...

Điệp Vận Du tức cười thở phù một tiếng, nàng trừng mắt giống như quở trách Nghệ Phong, nói:

- Ngươi đừng nói bậy! Tiểu tử ngươi thực lớn mất, dám miêu tả Ngu Phi là ca nữ mại xướng. Nếu như chuyện này để người trên đại lục biết, mỗi người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ khiến ngươi chết đuối.

Nghệ Phong bũi môi khinh thường nói:

- Mại xương thì là mại xướng, chẳng lẽ còn sợ người ta nói sao?

Điệp Vận Du chịu thua Nghệ Phong, đành phải khuyên bảo nói:

- Được rồi, ngươi cũng đừng nên chửi người ta nữa. Ta không rõ, tại sao ngươi có nhiều thành kiến với người ta như vậy?

Nghệ Phong ngạc nhiên, dẫu sao cũng không thể nói nàng biết. Kiếp trước thấy được quy luật tiềm ẩn của các minh tinh, cho nên đối với minh tinh giả bộ thanh khiết cũng không quá thiện cảm.

- Điệp tỷ! Tại sao nàng lại đấu cầm cùng Ngu Phi? Lẽ nào nàng và Ngu Phi có cừu hận?

Nghệ Phong cổ quái hỏi Điệp Vận Du.

- Di... Đừng nói bậy! Ta và Ngu Phi là bạn cầm ca, cầm kỹ khiến đối phương cảm thấy bội phục mà thôi. Cho nên mới hẹn ngày hôm nay đấu cầm. Bất quá, ngươi thấy đấy! Tình trạng của ta hiện tại, căn bản không thể gảy cầm!

Điệp Vận Du trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, nói.

Nghệ Phong đảo mắt:

- Nếu như ngày hôm nay không thể, vậy hôm khác thì sao? Bản thiếu gia không có nhiều thời gian chơi đùa với các nàng.

- Không được!

Điệp Vận Du quả quyết nói, không để Nghệ Phong có cơ hội phản bác.

- Trước hết ta không thể chịu thua trước nàng, vả lại nếu như cung nữ trong cung phát hiện ta không đấu cầm cùng Ngu Phi. E là sẽ nghi ngờ ta bị thương nặng.
Ngu Phi hít thật sâu, ngón tay tinh tế trắng noãn không ngừng kích thích nên thân cầm. Nhất thời thân cầm giống như gợn nước, trong hư không thoáng hiện lên từng làn sóng, truyền đi thật xa. Âm thanh trong trẻo tao nhã khiến mọi người phía dưới cảm thấy tinh thần chính mình bị chấn động. Toàn bộ đám người nhìn Ngu Phi có chút si mê.

Sau khi Nghệ Phong nghe được, không khỏi cảm thán một tiếng, không thể không nói, quả thực cầm kỹ của nữ nhân này đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa. Ngữ điệu lưu loát liên hồi không dứt, có thể vang lên trong trẻo như vậy.

Với loại cầm kỹ này, cho dù Nghệ Phong tấu khúc Tương Phi Oán cũng sẽ thất bại.

- Điệp tỷ tỷ! Có vẻ các nàng quá mạnh rồi.

Nghệ Phong bất đắc dĩ cười khổ nói, hắn cũng không ôm bất cứ hi vọng gì.

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong.

- Ngươi sợ nàng, nếu như ta không bị thương nặng, dựa vào khúc Tương Phi Oán của ngươi, nhất định nàng sẽ thất bại. Vả lại, cho dù hiện tại không phải không thể đánh bại nàng.

Nghệ Phong nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Điệp Vận Du:

- Rốt cục nàng có biện pháp gì mà tự tin như vậy?

Điệp Vận Du cười cười nói:

- Ngươi đặt trái tim của chính mình vào Mặc Tình, hồn lực bao phủ dây cầm, ngón tay theo tâm mà gảy. Coi thân cầm như một bộ phận trên cơ thể ngươi.

Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, hắn liền đảo mắt nói:

- Nói thì dễ nhưng làm mới khó, ít nhất là ta không làm được.

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:

- Ngươi làm theo lời ta nói, ta có biện pháp giúp ngươi làm được.

Điệp Vận Du vừa mới nói dứt lời, Nghệ Phong liền cảm thấy hồn lực trong cơ thể chính mình liên tục tăng lên, khiến Nghệ Phong vô cùng kinh hãi. Hồn lực rất nhanh đột phá lên Tướng Cấp, đồng thời không bị biến đổi, vẫn nhanh chóng được đề thăng, tốc độ quá nhanh quá kinh khủng, thế nhưng Nghệ Phong muốn khống chế nó, lại phát hiện căn bản không thể khống chế nổi.

- Ngươi hoảng loạn cái gì, đây chính là hồn lực của ta. Bất quá, ta tạm thời dùng Độ Hồn Thuật đối với ngươi mà thôi. Ngươi mau dung nhập vào Mặc Tình. Dung nhập càng lâu sẽ trợ giúp được ngươi càng nhiều, nhanh lên...

Điệp Vận Du thúc dục. Nghệ Phong cảm thấy thực lực của chính mình trở nên rất lợi hại, hắn cũng nhanh chóng tập trung tư tưởng, dựa theo lời Điệp Vận Du nói. Để trái tim của chính mình dung nhập vào Mặc Tình.