Mị Ảnh
Chương 1502 : Điểm màu pháp tắc
Ngày đăng: 19:43 20/04/20
Trong khi mọi thế lực lớn trên đại lục còn đang suy tư với những toan tính riêng của mình thì Nghệ Phong với tư cách là nhân vật chính nhìn thấy một màn trước mắt cẩm thấy nghi hoặc không thôi.
Lúc này, hắn đang lơ lửng trong một không gian. Toàn thân không nhờ ngoại lực nào mà vẫn phiêu phù trên không trung, phảng phất như hắn không có một tia lực lượng nào. Trong khi Nghệ Phong đang chuẩn bị vận dụng đấu khí dò xét tình hình nơi đây thì ngọc thạch phía trên đồ án quyển da cừu rung động mãnh liệt. Khối ngọc thạch bắt đầu co lại, cuối cùng biến thành một khối ngọc bài. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong lúc Nghệ Phong còn đang nghi hoặc thì ngọc bài đột nhiên phát ra một vầng hào quang mãnh liệt. Phía trên đỉnh đầu Nghệ Phong lập tức xuất hiện một cái vòng xoáy cực lớn hình cánh cửa. Đồng thời một cỗ hấp lực vô cùng khủng bố từ trong đó tuôn ra, tuy rằng Nghệ Phong dùng hết sức ngăn cản, nhưng không có một chút tác dụng nào. Trong nháy mắt, hắn đã bị cắn nuốt.
Nghệ Phong tiếp tục tiến vào một không gian khác cũng giống như cái vừa rồi. Hiện giờ hắn vẫn lơ lửng giữa không trung mà không tốn một chút sức lực nào.
So với không gian vừa nãy, nơi này có mật độ linh khí nồng đậm tới mức khiến người ta hít thở không thông. Nghệ Phong chưa từng gặp nơi nào như thế này, linh khí dường như đã hóa thành thực chất, tràn ngập toàn bộ không gian, khiến người ta có một cảm giác thư sướng nói không nên lời. Ngay cả Thánh thành hay cấm địa Đông hải cũng còn kém xa.
Trước kia Nghệ Phong lo lắng không tìm được nơi có linh khí đủ để trùng kích Thánh cấp, hiện giờ nghĩ lại thật cảm thấy buồn cười, mức độ linh khí nồng đậm như thế này, đừng nói là một lần tiến vào Thánh cấp, cho dù có đột phá tám mươi một trăm lần cũng không ảnh hưởng chút nào.
Nghệ Phong choáng váng khi nhận thấy điều này. Hắn cố gắng dẹp đi những cảm xúc đang sôi trào, mắt nhìn về bốn phía nhưng không thấy đường chân trời đâu, tựa như đây là một không gian hư vô không có điểm cuối.
Nghệ Phong nhíu mày, Thân pháp Mị Ảnh được sử dụng đến mức tận cùng, bay về một phương hướng nhất định.
Thế nhưng, Nghệ Phong bay suốt một ngày một đêm, tầm mắt vẫn không thấy điểm cuối. Cảm giác trên không chạm trời, dưới không chạm đất khiến Nghệ Phong cau mày.
- Đi vào cấm địa của Thánh cấp.
Trong lòng Nghệ Phong hiện lên một ý niệm cổ quái này, có nhiều pháp tắc chi lực ủng hộ như vậy, chỉ cần nhân phẩm không quá kém thì qua một đoạn thời gian nữa có thể tiến vào Thánh cấp.
Nhớ tới những cảm giác khi thôn phệ điểm màu sắc, Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Thánh cấp thời viễn cổ. Chẳng lẽ những điểm màu sắc này chính là những pháp tắc của họ? Nếu không tại sao chủng lại đa dạng như thế?
Nghệ phong đột nhiên phát hiện, trường sinh bí cảnh này không đơn giản như hắn thấy bề ngoài. Vô số Thánh cấp xuất lực để chế tạo ra phiến không gian này, chỉ riêng năng lượng hội tụ cũng như pháp tắc chi lực lưu lại cũng có thể khiến rất nhiều hậu nhân tiến vào Thánh cấp. Rất hiển nhiên, bọn họ sẽ không có khả năng làm việc không công như thế.
Nghệ Phong nhìn không gian bao la vô tận, hắn hít sâu một hơi dẹp loạn cảm xúc trong lòng, chậm rãi thầm nhủ:
- Được rồi, trước ổn định lại tâm thần thôn phệ những tia pháp tắc chi lực đã. Dùng chúng dẫn ra pháp tắc của bản thân tiến vào Thánh cấp, sau đó mới tiến vào bên trong điều tra xem là có bí mật gì.
Có lực lượng cùng pháp tắc ủng hộ, Nghệ Phong hoàn toàn không phải lo lắng gì, chỉ cần tiếp tục trùng kích Thánh cấp. Bất quá, hắn biết rõ không phải ngày một ngày hai là có thể thành công.
Ổn định lại tâm thần, Nghệ Phong bắt đầu vận chuyển Lăng Thần Quyết cắn nuốt linh khí bốn phía, đồng thời bay về phương hướng có nhiều điểm màu sắc tụ tập.